Bài
Xướng
THƯƠNG
EM!
Ước
chi tôi có nhiều tiền...
Rồi
mang chia sẻ khắp miền gần xa
Xót
thay những trẻ không nhà!
Lang
thang cuối nẻo, lê la đầu đường
Mời
mua giấy số quả thương!
Tuổi
thơ chẳng được đến trường tội sao!
Nhìn
em dạ thắt nghẹn ngào!
Bới
bươi bãi rác biết bao nhọc nhằn!
Em
không nón đội, lưng trần
Vai
sờn, áo mỏng, đôi chân thiếu giày
Tuổi
thơ nào dám trách ai?
Một
đời gian khó ngày ngày kiếm ăn
Nguyện
cầu em vượt khó khăn
Qua
thời khổ cực...tung tăng đến trường!
Ước
chi tôi có nhiều tiền...
Như
Thu
Bài
Họa
PHẬN
ĐỜI
Khó
khăn kiếm được đồng tiền!?
Quần
quật lao động tận miền đất xa
Bao
năm mới tậu được nhà
Hết
rồi cái buổi lết la đủ đường
May
nhờ trời động lòng thương
Có
việc kiếm sống, dặm trường chẳng sao
Cháu
con chồng vợ ngọt ngào
Niêu
cơm đĩa sắn chẳng bao cằn nhằn
Anh
thời hạ nóng phơi trần
Đông
về em lại đi chân không giày
Hằng
mong giàu có như ai
Tiền
dư của để tháng ngày thừa ăn
Trông
qua lũ trẻ trùm khăn
Bới
tìm đống rác như tăng...khổ trường
Khó
khăn kiếm được đồng tiền!?
Võ
Làng Trâm
CUỘC
ĐỜI KHỔ CỰC
Bao
năm gian khổ kiếm tiền
Trèo
non lặn suối những miền sâu xa
Mong
sao xây được ngôi nhà
Có
nới trú ngụ hết la nằm đường
Cuộc
đời tủi nhục đau thương
Ước
mơ muốn được tới trường làm sao
Bàn
con góp ý ngọt ngào
Gắng
lên rồi sẽ chẳng bao cằn nhằn
Suốt
ngày đội nắng đầu trần
Sắn
khoai qua bữa đôi chân không giày
Tủi
thân chẳng giám kêu ai
Cần
cù chịu khó suốt ngày làm ăn
Nhiều
đêm giá lạnh trùm khăn
Mình
run cầm cập nhiệt tăng đêm trường
Bao
năm gian khổ kiếm tiền...
Hoàng
Từ
KHỔ
VÌ TIỀN
Nhiều
người khốn khổ vì tiền
Làm
ăn vất vả tít miền biển xa
Thường
khi bươn chải vắng nhà
Người
thì đói rách rên la dọc đường
Không
nhà không cửa buồn thương
Đâu
còn mong ước đến trường đó sao
Có
người ăn nói ngọt ngào
Ôn
tồn hóa giải xiết bao khó nhằn
Thương
thay lũ trẻ đầu trần
Mò
cua bắt ốc rã chân không giày
Vẫn
còn nhiều cảnh bi ai
Bà
già lê lết suốt ngày xin ăn
Trên
đầu chẳng dám rời khăn
Gió
mưa cực khổ càng tăng đoạn trường
Nghiệt
cay ơi hỡi đồng tiền.
Thuyền
Viễn Xứ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét