LỆ NHỚ
Anh, cánh chim trời bay khắp nơi
Làm sao em giữ được trong đời?
Hồn trăng lang bạt, trăng vàng úa
Dòng tóc ngậm ngùi, tóc nhẹ lơi
Sóng bạc thầm đưa muôn cát vỡ
Đêm tàn lặng đếm giọt sầu rơi
Bao năm đã xếp chồng thơ cũ
Má nhạt phai rồi... lệ chẳng vơi!!!
Thy Lệ Trang
Bài họa
CHẲNG QUÊN
Phong trần lãng tử khắp nơi nơi
Vẫn nhớ thương ai suốt cuộc đời
Thơ thẩn giang hồ lòng lạnh giá
Đắm chìm phiêu bạt ý buông lơi
Đêm khuya thầm tưởng ngày xa vắng
Nắng sớm lặng buồn trái rụng rơi
Dấn bước thăng trầm không mỏi mệt
Bao lần cũng cảm thấy chơi vơi...
Trịnh Cơ (Paris)
SÓNG TÌNH
Bồi hồi trở lại biết về nơi...
Ray rứt lòng ta mãi nhớ đời!
Dăm lá trầu cay nào kết hợp
Hai đầu chỉ thắm đã xe lơi
Niềm tây vẫn đượm âm thầm giữ
Mắt lệ khôn cầm lặng lẽ rơi
Phòng vắng mơ màng bên gối lạnh
Sóng tình ru giấc...mộng đầy vơi!
Như Thu
VẪN CÒN...
Người ở một nơi, ta một nơi
Lấy ai tô điểm đẹp cho đời ?
Dù xa vạn dặm, tình không nhạt
Dẫu cách muôn trùng, dạ chẳng lơi
Vẫn nhớ bờ kênh nhìn sóng vỗ
Mà thương đêm lạnh ngắm sao rơi
Tay trong tay nắm, hơi còn ấm
Còn dấu mặn nồng, khó thể vơi
Thục Nguyên
ĐỚN ĐAU NỖI NHỚ
Anh hẹn cùng em đi các nơi
Kề vai sánh bước mãi trên đời
Quên thề, tay nắm giờ buông lỏng
Bội ước, tim hòa nay thả lơi
Kẻ thỏa niềm mơ, chân nhẹ lướt
Người sầu tình phụ, lệ tuôn rơi
Từng đêm khắc khoải trong cô quạnh
Nỗi nhớ khi nào mới cạn vơi ?!
Sông Thu
BÃO ĐÔNG TÂY
Mưa bão tơi bời khắp mọi nơi
Bao nhiêu bất hạnh đến trong
đời
Cả nhà tan vỡ, rầu đau đớn
Tiếng khóc nghẹn ngào, khổ
chẳng lơi
Gió dập, sóng dồn,giông kéo
tới
Thuyền chìm, thúng dạt,chèo buông rơi
Xoay vòng cơn lốc trùm non nước
Mắt lệ dâng trào thật khó vơi
!
Thiên Hậu
THU ĐI
Đường mòn xác lá ngập nơi nơi
Sắc thắm nào đâu tô điểm đời?
Sức yếu,hơi tàn cành giã biệt
Hồn đau dạ héo cuống buông lơi
Rì rào gió buốt lời to nhỏ
Tí tách mưa buồn giọt cạn vơi
Trời đất u sầu tim quặn thắt
Mơ màng còn ngỡ tiếng thu rơi!
Thanh Hòa
XA RỒI!
Mưa buồn rớt xuống khắp nơi nơi
Ướt đẫm vai em giữa cuộc đời
Một thuở mặn nồng đêm ước hẹn
Bao lần hờ hững dạ buông lơi
Chân trời xa lạ ai người nhớ
Quê mẹ âm thầm giọt lệ rơi
Vẫn biết duyên tình không trọn vẹn
Lòng buồn khắc khoải khó cho vơi!
SK
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét