Thứ Năm, 8 tháng 6, 2017

TÌM CHỐN BÌNH YÊN –Tường Vân cùng thi hữu



TÌM CHỐN BÌNH YÊN

Thôi cũng cam đành xếp bút nghiên
Vì chưng chốn ảo lắm ưu phiền
Canh đời thiết nghĩ nhiều gian dối
Cuộc thế suy lường lắm đảo điên
Sáng thả tơ đàn nương ý tịnh
Chiều vui tiếng kệ gội tâm thiền
Cho lòng giũ sạch niềm tơ tưởng
Lánh cõi hồng trần giải nghiệp duyên !
  Tường Vân
05.06.2017
*Cảm tác từ bài thơ ĐỊNH MỆNH của  Ngọc Liên


HỌA:

Chắc lẽ tình đầu hoa mộng ảo
Hay là số kiếp cảnh tình duyên..!?

HAY LÀ DUYÊN KIẾP!
(Thtk)

CHẮC là sóng nỗi mái chèo nghiêng!
LẼ cớ vì sao phải lụy phiền…
TÌNH ái xuân thì luôn liểng xiểng
ĐẦU mùa ong bướm vẫn cuồng điên
HOA cười đôi bạn vui trăng nước
MỘNG úa phòng không tẻ cửa thiền
ẢO ảnh thế trần hiu hẩm quá!!!
HAY LÀ SỐ KIẾP CẢNH TÌNH DUYÊN..!?
06.06.2017
Đức Hạnh


ĐỊNH MỆNH

Em về nẻo ấy bóng chiều nghiêng
Mượn áng đường thi gửi lụy phiền
Một cánh hoa vàng bay trước ngõ
Đôi dòng cảm xúc rụng ngoài hiên
Nghe đời cát bụi âm thầm tĩnh
Thấy cuộc phù vân lặng lẽ thiền
Nhặt dấu thời gian còn sót lại
Biết rằng tan hợp cũng tuỳ duyên.
Ngọc Liên 05.06.17


MƠ MÀNG...!

Ngặt nỗi đêm về cứ ngả nghiêng,
Vì đâu chuốc rượu bởi ưu phiền!?
Không còn mọi lúc mong đầu ngõ,
Cũng chẳng bao lần đợi trước hiên!
Khắc khoải nhiều phen cầu dạ tĩnh,
Trầm tư lắm bận khẩn tâm thiền!
Mơ màng kỷ niệm luôn ngời thắm,
Để mãi hai mình được bén duyên!!!
Dư Âm


GIẤC MƠ

Bao ngày giũa bút lại mài nghiên
Những tưởng đời không vướng lụy phiền
Bất chợt khoang lòng sôi bão lửa
Vô tình trí não nổi cuồng điên
Nhiều đêm mãi ước về bên Phật
Lắm bữa hoài mơ tịnh cửa thiền
Biển lặng sao còn nghe sóng vỗ
Ôi buồn huyễn hoặc cái tình duyên ./.
 Bụi Thời Gian
LCT 06/06/2017


CHỬA HẾT NỢ TRẦN...

Bao lần thảo bút cạn dòng nghiên
Vẫn thấy đời chưa khỏi lụy phiền
Nẻo ái tơ tình nghe trĩu nặng
Khuôn đời ảo mộng ngỡ cuồng điên
Hờn ghen đã lạc vào tâm khảm
Sướng khổ từng lan tới ngõ thiền
Chỉ muốn chôn mình nơi tĩnh lặng
Nhưng lòng chửa thoát nợ trần duyên
Nguyễn Châm – 060617


BUÔNG MỘNG

Không còn mộng tưởng chuyện mài nghiên
Cũng lắm thương đau nhiễu sự phiền
Chẳng thể êm lòng khi bão loạn
Nào vơi thoáng dạ lúc cuồng điên
Tu thì đã thử quên rồi tụng
Dưỡng lại từng theo bỏ hết thiền
Khép hẳn trang đời xem xét kỹ
Xoay vần mệt mỏi bởi chờ duyên..!!
Nguyễn Lâm 06/06/2017


CÁT BỤI TÌNH ĐỜI

Gió ngã theo đời cảnh lặng nghiêng
Tình xa lạc bóng đảo tâm phiền
Sương tàn mắt đợi đường tơ ảo
Buổi nhớ môi hờn cõi mộng điên
Để dáng người xưa sầu ngõ định
Nhìn khung ảnh cũ gợi môn thiền
Ru lòng cửa hạnh tan niềm ái
Bỏ hết u buồn chữ nợ duyên.
 Hồng Nhung


HƯ HƯ THỰC THỰC

Sinh lòng đâu phải tại vì nghiên
Chớ đổ thừa ai chuốc muộn phiền
Chốn ảo tuy hư mà vẫn thực
Sự đời lắm kẻ tĩnh thành điên
Gieo chi nghiệp chướng rồi mua tịnh
Rược họa rồi len náu cửa thiền
Rữa sạch bùn nhơ thời đục nước
Bụng làm dạ chịu ... chữ nhân duyên....
Sao Kim

Vôtinh 05.06.2017

***
Từ: 

Hạnh Trương Đứcduchanhpoem@gmail.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét