TAY NỠ BUÔNG
lời hứa cùng em chẳng hứa suông
anh về ở lại ở bên truông*
dặm đường đất mẹ thương từng dặm
trông thuở nào trông - trông khó tả
nhớ hồi ấy nhớ - nhớ thêm cuồng
tư tình đẫm ướt làn mi ướt
tay nỡ nắm rồi - tay nỡ buông
linh đàn
*Truông là nơi đi qua một khu rừng núi, thường có cỏ hoặc các bụi rậm thấp, cây chỉ cao quá đầu người, mọc dày thành khu rừng thưa, có nhiều lối đi giống nhau, dễ làm lạc hướng người đi.
- Người miền Bắc và Bắc Trung Bộ gọi là "truông" (truông nhà Hồ), người miền Nam gọi là "trảng" (Trảng Bơm, Trảng Dài, Trảng Bàng).
- "Như làn gió qua truông Thiên Đàng..." (Nhạc Trịnh Công Sơn).
“Trảng xa ngập nước mỏi chân đi” (Nhớ miền Đông - Thơ Xuân Miễn)
HỌA:
HỎI..?
Hứa là lời nợ nợ nào suông
Dẫu ở phồn hoa dẫu ở truông
Nhớ lạch ra sông không bỏ lạch
Yêu luồng tới biển chẳng quên luồng
Lòng mơ duyên kết mơ may mắn
Dạsợ tình đơn sợ dại cuồng
Ai hẹn hão huyền... Ai hẹn hão..?
Cho sầu buông lệ - lệ sầu buông!
Trần Lệ Khánh
30-3-2017
AI ĐÃ BUÔNG ?
ước hẹn sao đành nỡ hẹn suông ?
dung dằng ở mãi ở trong truông !
gió sông phần phật theo cơn gió
luồngnước miên man đuổi xoáy luồng
mong ánh mắt mong, mong nhức nhối
nhớ dòng thơ nhớ, nhớ điên cuồng
tái tê héo úa bờ môi úa
ai đã buộc ràng, ai đã buông ?
sông thu
30-3-2017
HỎI CÒN BUÔNG ?
Lời này em bảo, chẳng lời suông
Bữa ấy anh đi, bữa dưới truông
Nẻo đất phương xa, sầu mỗi nẻo
Luồng sinh khí mới, ấm muôn luồng
Mỏi mòn trông bạn lòng thêm mỏi
Cuồng nhiệt chờ ai dạ mãi cuồng
Duyên phận đời người người trải phận
Mặn mà tình mặn, hỏi còn buông ?
Phạm Kim Lợi
BẬU CHỚ BUÔNG!
Đã nhắc bao lần ngỡ nhắc suông
Sao còn tránh mãi tránh ngoài truông
Ý mơ mười bữa đâu vừa ý
Luồng ngẫm ba hôm chẳng thuận luồng
Yêu nét thơ ngây, yêu đắm đuối
Thích lời êm ái, thích điên cuồng
Bây chừ vẫn mộng đành ôm mộng!
Bậu hãy quay về, bậu chớ buông!
Như Thu
DẠ NÀO BUÔNG !!!
Đường trăng mờ nhạt bóng trăng suông
Muôn dặm đoạn trường... mấy dặm truông?
Bậu cách làng quê chia cách bậu
Luồng xa dòng nước rẽ xa luồng
Tâm điên thời thế... tâm điên dại
Sóng loạn hồn ta... sóng loạn cuồng
Vạn mối tơ sầu, sầu vạn mối...
Tình buông... ngàn kiếp... dạ nào buông !!!
Thy Lệ Trang
DẶN CHỒNG
Bát canh vợ húp bát canh suông
Truông rậm bái dài mãi ngóng truông
Chập chững nẻo đời bao vạn nẻo
Chơi vơi luồng thế mấy trăm luồng
Thêm ham thêm hận càng thêm dại
Bớt giận bớt si sẽ bớt cuồng
Lấy chữ thủy chung xin nhớ lấy
Xin chàng hãy nắm nắm đừng buông.
Phan Tự Trí
NHƯ NƯỚC CHẢY SUÔNG
Như dòng nước chảy, nước dòng suông
Nửa bến, nửa bờ, nửa bãi truông
Ngọn bấc đông qua vừa tẩm ngọn
Luồng nam hạ tới lại phơi luồng
Phận ơi là phận, đời cay nghiệt
Thân hỡi này thân, kiếp dại cuồng
Lặng nuốt vào đau, đau lặng nuốt
Tơ tằm nhả kén, chết tằm buông…
Lý Đức Quỳnh
HỨA VÀ THEO
Lắm chuyện không ngờ hóa chuyện buông
Nói làm khoảng cách mấy tầm truông.
Dặm dài rơi rụng qua dài dặm
Luồng mạnh phôi pha suốt mạnh luồng
Tham to tham nhỏ tham đến đẫy
Hại nhiều hại ít hại gây cuồng
Hứa đi hứa lại nghe êm hứa
Rút ván qua cầu đâu dễ buông
Trần Như Tùng
ANH ĐI
Anh nói em nghe... hiểu rất suông
Tại sao trốn mãi ở trong truông
Chờ mong mắt mõi theo mưa bão
Trông ngóng môi khô buốt gió luồng
Buồn thấm đêm thâu, buồn héo hắt
Khổ đau giấc dở, khổ tê cuồng
Người đi biền biệt mùa Trăng đó
Đã muốn phụ lòng, đã muốn... buông
Minh Thuý
YÊU
Yêu có là yêu chỉ nói suông ?
Truông dày cũng cố vượt qua truông
Đồi cao hiểm trở không e hiểm
Luồng nước bất an chẳng sợ luồng
Mong sáng mong chiều mong dạ ngẩn
Nhớ mưa nhớ nắng nhớ tim cuồng
Bỏ thơ bỏ rượu dù cho khổ
Giữ bóng giữ hình khó thể buông
Thanh Hoà
SAO BUÔNG ?
Bao lần hò hẹn chỉ lời suông
Hay đã cùng ai đắm dưới truông
Sóng nước lăn tăn theo sóng nước
Luồng mưa dồn dập đổ từng luồng
Buồn tê tái dạ, buồn tê tái
Hận đắng cay lòng, hận đắng cuồng
Thổn thức hằng đêm, hằng thổn thức
Tình nồng vừa thắm, thắm rồi buông !
NS
NÍU BUÔNG
Nguyền vui trả nghiệp trước khi buông
Hỷ ái ai hoan lạc nộ cuồng
Thời thế xôn xao sông lắm khúc
Cuộc cờ dao động biển bao luồng
Đời người đã nhận ra bờ bãi
Phận kiếp chưa qua khỏi ải truông
Níu thả lòng tham đang nhiễm độc
Trần gian đi ở ước là suông
Võ Sĩ Quý
Nha Trang, 01.04.2017
VỀ THÔI
Khi lời đã hứa chẳng lời suông
Nhớ mãi nào quên nhớ phát cuồng
Bảo dạ thương rồi thương phải bám
Mong lòng giữ vẹn giữ không buông
Vận thế xô bồ cam hoãn vận
Luồng tim háo hức chạy khơi luồng
Hãy đợi chờ anh em hãy đợi
Truông chiều trở quạnh trở về truông
Uyên Du - 170401
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét