GIỌT XUÂN TÌNH
một sáng lên thuyền bến ngẩn ngơ
buồn ơi thấm đọng nát vần thơ
con sông tình tự âm thầm nhắc
hình bóng tâm giao lặng lẽ chờ
dặm khách đa đoan dài dặm nhớ
dòng thơ nghiệt ngã lắng dòng mơ
từng đêm xuân ước trang tình sử
lạ lối đào nguyên lạ bến mờ
Lê Lý Hương
(Quảng Trị)
HỌA:
GIỌT XUÂN TÌNH
mấy dặm cửa tùng luống ngất ngơ
con đò bến hải nhắc duyên thơ
người về cuối xóm ôm lòng đợi
kẻ đứng đầu sông mỏi mắt chờ
ai thấu trăng khuya gây nỗi nhớ
giờ còn nắng sớm dậy niềm mơ
đông hà thuở ấy con đò dọc
đưa tiễn tình nhau giọt lệ mờ
Lê Viên Ngọc
LẠNH LÙNG
cớ sao quay mặt nỡ làm ngơ
ta vẫn yêu nàng không khác thơ
mãi miết năm dài lòng vẫn đợi
miên man tháng lụn ý còn chờ
thời gian thoáng chốc phai niềm nhớ
giờ khắc vô tình nhạt giấc mơ
có lúc gợn buồn trong nuối tiếc
tìm đâu kỷ niệm dưới trăng mờ
TRỊNH CƠ (Paris)
17/03/17
GIỌT SẦU THU
chân đời bước mỏi vẫn ngu ngơ
mượn chữ vui buồn nhẽo nhạt thơ
bọt nước dòng trôi nào nhắn đợi
trời chim cánh lãng biết đâu chờ
vàng phai độ ấy đêm tàn mộng
biếc úa nơi nầy buổi lụi mơ
mãi thế người đi,lòng vụn vỡ
đường thu nguyệt lặn phía xa mờ...
Lý Đức Quỳnh
TÌM SAO
Sông chiều sóng dội khúc tình ngơ
Trách kẻ buông chèo bỏ bến thơ
Bóng chiếc soi dòng xao xuyến đợi
Buồm đơn mượn gió lẻ loi chờ
Khuôn trăng lại tủi mùa trăng mộng
Thế cuộc thêm ngùi nẻo cuộc mơ
Ngửa mặt hoàng hôn về lạnh ngắt
Ngàn sao vẫn thấy một sao mờ !
Nguyễn Gia Khanh
MỘT BÓNG NGƠ
Sớm ấy, sương sa, bến nhẹ mờ
Đông Hà đò dọc chở niềm mơ.
Người đi chân cứng mây mù đợi
Kẻ ở hồn vương lúa sắn chờ.
Còn ấm nơi tay bao góc bánh
Còn lưu trong trí những lời thơ.
Lênh đênh con sóng lênh đênh mắt
Lạc lõng Cửa Tùng một bóng ngơ !
Trần Như Tùng
LẠC LÕNG...
Mất rồi hình ảnh tuổi ngây thơ
Chìm khuất trong sương cánh nhạn mờ.
Chinh chiến bao mùa phai giấc mộng
Xuân thi một thuở lỡ duyên mơ
Đợi thu...mắt ướt...bâng khuâng đợi
Chờ nguyệt...đêm thâu...khắc khoải chờ
Trăng khuyết...trăng tròn...trăng lại khuyết
Ngàn đời... lạc giữa bến ngu ngơ !
Thy Lệ Trang
SÔNG THẠCH HÃN
Bến cũ thuyền xưa chẳng thể ngơ
U buồn lắng đọng tuổi còn thơ
Mẹ già khốn khổ trong mong đợi
Vợ trẻ ngậm ngùi mãi đợi chờ
Nhớ thuở trao thù qua bến lạnh
Thương ngày đón bạn về trời mơ
Hồn thiêng non nước đang quằn quại
Nhân thế trầm luân buổi tối mờ
Người Nay
ẢO VỌNG
Trước thềm đứng đợi, dáng lơ ngơ
Buồn lắm khi người chẳng nhận thơ!
Bậu hỡi đừng quên lời hẹn ước
Ai ơi có thấu nỗi mong chờ!
Bâng khuâng dạ ấy thường trăn trở
Da diết tim nầy mãi mộng mơ!
Năm tháng dần trôi đầy ảo vọng
Tình si trĩu nặng khó phai mờ!
Như Thu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét