Thứ Năm, 23 tháng 3, 2017

HOÀI THU - Ngọc Liên cùng thi hữu





HOÀI THU
Từ em ghé lại buổi hôm nào
Lá ngủ mơ màng, sợi nắng chao
Những nụ Bồ Công vàng xuyết điểm
Từng bông Thạch Thảo tím len chào

Trên hàng phố nhỏ chiều ngơ ngác
Dưới cội thông già mộng xuyến xao
Một khoảng trời thu giờ đã khuất
Tình như lạc giữa trận mưa rào.
                               
Ngọc Liên
                               14.03.17
HỌA:

TÌNH THƠ
Kỷ niệm bừng lên nhớ thuở nào
Vườn hồng cánh mộng chẳng chênh chao
Trăng sao lấp lánh giòng sông hát
Hoa bướm xôn xao suối nhạc chào
Bằng hữu giao hòa tình mãi vọng
Thi đàn xướng họa nghĩa nào xao
Chân thơ đồng cảm mùa xuân thắm
Biển ái thuyền yêu há ngại rào…
                                  Đức Hạnh
                                 20.03.2017

ĐƠN PHƯƠNG
Lặng lẽ chờ anh tự thuở nào
Tim đà mở ngõ dạ chênh chao
Nghìn câu luyến nhớ còn chưa gửi
Một tiếng yêu thương chẳng dám chào
Có lúc đêm về tâm lẩn thẩn
Rồi từng buổi đợi ý xôn xao
Mà duyên chẳng biết bao giờ hẹn
Để ngỏ hồn ai cứ rạc rào !
                     Tường Vân
                     14.03.2017
PHÙ VÂN 
Gặp gỡ nàng thơ ở chốn nào
Cho vầng nguyệt sáng đổ vờn chao
Sầu chan khắc khoải ngày ly biệt
Buốt đọng trầm tư thuở vẫy chào
Lịm giữa trần gian niềm thổn thức
Tan vào thế tục nỗi xôn xao
Phù vân gửi lại ngàn thương nhớ
Thoảng chút cuồng si vọng ngõ rào 
 
                                    Thái Hưng
 
ĐÀNH THÔI
Mộng cũ thầm vương tiếc lắm nào
Thu sầu quạnh quẽ nắng nghiêng chao
Đành rằng giã biệt đau lời nói
Có phải từ ly xót tiếng chào
Dấu hết niềm thương vào ký ức
Vùi chôn nỗi nhớ tận phương nao
Cho vùng kỷ niệm buồn xơ xác
Củng bởi ân tình chẳng muốn trao.
                              Chieu Truong
 
LẼ NÀO
Vì em lỗi hẹn buổi hôm nào
Nỡ đẩy ta vào đợt sóng chao
Đến gặp đôi lần quên tiếng hỏi
Về thăm mấy lượt bỏ câu chào
Cho duyên kết họp là không thể
Để mối tơ lòng quá lãng xao
Chẳng lẽ tình kia là gió bụi
Rồi vui chỉ thoáng đợt mưa rào..!!
                              Nguyễn Lâm
                               15.03.2017
 
HỒN HOA
Có lẽ hồn hoa của thuở nào
Không nhầm khởi vọng phút chênh chao
Khi mùa dợm chuyển xanh màu lá
Lúc nguyệt buồn soi nhạt bóng rào
Lặng lẽ lan đùa tia nắng hửng
Mơ màng trúc gạn gió ngàn xao
Ngày qua vẫn đợi cung lòng lắng
Để phút nhìn nhau mĩm miệng chào.
                       Nguyen Dac Thang
                            MT - 170315
 
 ĐÓNG CỔNG RÀO.
Anh đến thăm em một buổi nào .
Bên thềm giọt nắng đã nghiêng chao.
Giò Lan hé nụ như mừng đón
Chậu cúc xòe hoa cũng vẫy chào .
Môi thắm ríu lời run lập cập
Tim hồng loạn nhịp đập xôn xao.
Mẹ cha lại bảo em còn bé.
Nên đã đành tâm...đóng cổng rào...
                             Văn Văn Vũ

XUÂN LAN THU CÚC
Giai nhân tài tử gặp khi nào
Dưới bóng đèn hồng ngọn gió chao
Những đóa xuân lan ngồi xuống vấn
Vài hoa thu cúc đứng lên chào
Đầu non loan phụng như hờ hững
Cuối bể yến nhàn cũng lãng xao
một bức yêu đào ai đã vẽ
Chim xanh chỉ dám đón ngăn rào.
                                      Phi Anh
 
ĐƠN PHƯƠNG !
Dập lửa đơn phương tự buổi nào
Cho dù bến Nhược sóng lòng chao
Hình mai mộng đắm âm thầm đợi
Dáng liễu tơ vương ngớ ngẩn chào
Đã xót cung đời như bóng vỡ
Thêm buồn mạch ái tựa bèo xao
Thôi đành khép lại trang tình cũ
Chẳng dám hoài mơ chuyện xé rào !
                     Sắc Tứ Minh Thiện

TIẾNG THU .
Kỷ niệm trào dâng tự lúc nào !
Cho vừa nỗi nhớ nặng nghiêng chao
Người như đã vắng xa tầm với
Giấc mộng còn đâu để hỏi chào
Mặc cứ trôi xuôi tình cạn kiệt
Cho hằng thoang thoảng mộng lao xao
Mà sao vẫn thấy lòng trăn trở
Nghe tiếng yêu thương bỗng rạc rào.
 

                                  Tuan Nguyen
                                   20.03.2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét