Chủ Nhật, 31 tháng 7, 2016

HỎI ANH – Tiến Cảnh cùng thi hữu






HỎI ANH
Anh có bao giờ thương nhớ tôi (*)
Chờ nhau mắt đỏ mấy trăng rồi
Mưa tàn phố cũ buồn sương đọng
Gió nhạt thu sầu lệ đẫm trôi
Lặng lẽ làn mây chìm đáy nước
Bâng khuâng vạt nắng vỡ trên đồi
Hương tình tựa khói chiều lơ đãng
Vắng vẻ canh đời lạnh thấm môi ./.
Tiến Cảnh - LCT
29/7/2016
(*) Thơ trích dẫn

HỌA:

1.
ĐỜI VẪN THẾ
Vui chơi xướng họa trải tình tôi
Mây nước hợp tan thế đủ rồi
Hoa nở hoa tàn xuân vẫn đợi
Hè qua thu đến mộng hoài trôi
Chân thơ ngan ngát hòa trăng gió
Biển ái thanh cao trải núi đồi
Ta hãy hướng về chân - thiện - mỹ
Cho lòng thoát tuc thắm bờ môi…
Đức Hạnh
29.07.2016

2.
THĂNG TRẦM
Thăng trầm ngày tháng chỉ mình tôi
Nửa mảnh tim yêu đã vỡ rồi
Hạnh phúc lưng chừng neo gió thoảng
Duyên tình lấp lửng gửi mây trôi
Như vầng nguyệt lạnh bên khung cửa
Tựa ánh sao băng cuối đỉnh đồi
Có tiếng chim rừng đang gọi bạn
Nghe niềm thổn thức lệ tràn môi !
 29.07.2016

 3.
THIÊN ĐƯỜNG ĐÃ MẤT...
    (NĐT nguyên vận)
Em về để lại nỗi lòng tôi
Tím cả trời yêu cũng vuột rồi
Chỉ biết đêm buồn đau nguyệt vỡ
Cho rằng tối lịm rã tình trôi
Hoàng hôn thả mộng vang triền núi
Lãng tử tàn mê chạm cuối đồi
Dạ khúc ru hồn trăng đổ gẫy
Thiên đường đã mất vị hồng môi...
Thái Hưng

 4.
CHÚT HƯƠNG NGÀY CŨ...
( NĐT nguyên vận, bài 2 )
Cõi mộng bây giờ chỉ bóng tôi
Người xa ảo giác đã tan rồi
Tình ơi ! Rũ lệ tàn sương tỏa
Nguyệt hỡi ! Ru lòng đổ dáng trôi
Nhặt mảnh trăng vàng rơi cuối ngõ
Tìm manh ngọc tím rụng sau đồi
Thôi về gửi chút hương ngày cũ
Nhớ thuở si cuồng ngọt đẫm môi
Thái Hưng

 5.
VỊ ĐẮNG BỜ MÔI...
(NĐT nguyên vận,bài 3)
Hoàng hôn trải lụa cuốn hồn tôi
Nhỏ đẫm tình si chợt mất rồi
lệ thấm mây hồng ru liễu thoảng
Đêm choàng nguyệt tím vẳng tình trôi
Âm thầm giấc mộng tràn sông biển
Lặng lẽ niềm mơ tản núi đồi
Nửa ánh trăng sầu như giận dỗi
Hoang tàn vị đắng của bờ môi
Thái Hưng

6.
XÓT THỜI QUA !
Bao mùa giá rét chỉ mình tôi
Đẫm ướt hồn si sắp cạn rồi
Uốn khúc cung mây thời lắng đọng
Xoay vòng quãng gió tuổi buồn trôi
Đèn khơi hữu-ý thân bèo nước
Bất lụn vô-duyên phận núi đồi
Lãng phí hương trinh vì trót đợi
Nghe đời ngọt nhạt đắng bờ môi ..!
Kim Liên Mã
 29.7.2016

7.
KHẮC KHOẢI
Mưa chiều đổ giọt đẫm lòng tôi
Khắc khoải suy tư cũng đủ rồi
Phượng vỹ sầu thương cành lá đọng
Mười giờ cảm nhớ cánh hoa trôi
Tàn mơ bóng hạ vây rừng núi
Rã mộng hồn thu bủa lũng đồi
Khói nhạt hờn mây cay khoé mắt
Sương mờ dỗi gió đắng làn môi
Cảnh Xê

CHÙM THƠ TRẦN NHƯ TÙNG






VỀ VỚI DẤU XƯA

Về chốn cho ta được mạnh đà
Vào đời vững bước để vươn xa.
Cầu ao tắm rửa hình trong nhớ
Bóng mít đùa chơi cội đã già.
Từ đó dấu chân thành tích cổ
Giờ đây mái tóc đậm sương pha.
Muốn cao phải bước từ nơi thấp
Cha mẹ, làng quê, mắt lệ nhòa .
                     Trần Như Tùng


NÓI VỚI NHAU

Ngày nao gót liễu đến nhà anh
Rạng rỡ nguồn vui sức sống xanh.
Năm nắng mười mưa vui kéo lại
Ba chìm bảy nổi cực chung đành.
Cu trai hơn bố tài chân bóng
Bé gái như nàng dịu tiếng oanh.
Đời chẳng còn gì hơn nữa nhỉ
Trời ban ngọc quý tặng riêng anh 
                        Trần Như Tùng

Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2016

TỰ GIỄU BỊ VỢ MẮNG - Thục Nguyên cùng thi hữu






BÀI XƯỚNG


TỰ GIỄU BỊ VỢ MẮNG

Chưa tới tám mươi, chửa dám già
Bạn bè cười cợt, chọc quê ta
Xuân xanh nghĩ...ẩu chừng hăm chín
Tuổi tác so...bừa độ bốn ba
Đủ sức xơi liền cơm với phở
Thừa hơi tu cạn rượu thay trà
Có lần thỏ thẻ bên tai vợ :
" Bà cưới cho tui thêm một bà "
                   
" À há, ông nay khoái chổi chà ? "
Ăn đòn một trận chắc vui nha
Cảnh tình túng quẩn không lo hả ?
Tiền bạc khô queo chẳng biết à ?
Phở chợ thôi đừng mơ mộng nữa
Cơm nhà cũng phải nuốt trôi mà
Tu tâm dưỡng tánh là vừa đấy
Sắp sửa tám mươi chửa chịu già ? "
                          Thục Nguyên

BÀI HỌA

GIẤC MƠ KINH HÃI

Sắp đến tám mươi chửa chịu già
Vẫn luôn hãnh diện bản thân ta
Sức trai còn đủ cơm và phở
Tửu lượng sơ sơ rượu sánh trà
Rững mỡ đèo bòng thêm mụ nữa
Còng lưng phục vụ hết hai bà
Mới vừa kết nạp em chanh muối
Nam Bắc Trung Kỳ trọn bộ ba

Một lão ba cô, khổ... ối chà !
Xoay tua tất bật, mệt à nha
Nhéo tai, bà bảo: lơ là hả ?
Sụ mặt, mợ đe: chửa tởn à ?
Nàng út mè nheo: thêm chút nữa
Thằng tôi năn nỉ: hãy tha mà !
Giật minh tỉnh giấc thì ra mộng
Thoát nạn vì ta tuổi đã già !
                        Sông Thu


LỜI ÔNG CHỒNG GƯƠNG MẪU
Được phước trời cho chẳng bị già
Phở, cơm đầy đủ ấm lòng ta
Ngày vui nhấp nháp vài ly rượu
Đêm lạnh nhâm nhi mấy tách trà
Bạn rủ: "Hãy cùng say tới bến"
Tớ rằng:" Thôi chẳng muốn vào "ba" *
Đêm nằm thủ thỉ cùng nương tử
"Mình hỡi... đời tôi chỉ có bà !"
Cái đạo* chi mô lạ...ý chà !
Ôm "bom" tự sát** thật ngu nha
Thiên đàng bảy mợ vui đâu hả?
Địa ngục mình ta sợ qúa mà
Cơm vợ... bên nàng... an dạ nhé
Phở tình... với gái...t ím da à
Đề huề con cháu mong gì nữa?
Hạnh phúc là đây... đẹp tới già.
                       Thy Lệ Trang
*Bar
**Đạo Muslim của người Hồi giáo tin rằng  ôm bomb giết kẻ thù, khi chết đi sẽ được lên thiên đàng và được bảy người đẹp cung phụng.


ĐÊM DÀI LẮM MỘNG

Tám mươi, phong độ vẫn chưa già
Sức khỏe thế này, hiếm xứ ta
Phở chợ phỏng chừng như sáng bảy
Cơm nhà đúng bữa đủ ngày ba
Trường đồ mã lực, bầu sâm tửu
Vút đỉnh bồng lai, chén dược trà
Vợ ướm ý chồng đêm thẽ thọt:
“Ông ơi, thiếp nhé, cưới thêm bà…”


Ông nghe, chặc lưỡi: Úi, chà chà
Chiều ý, nên đành chịu đó nha!
Vợ mặc com lê cười í ới
Chồng đeo cà vạt hát ư à
Ngầm lên tuồng diễn giăng câu ấy
Để sập đòn ghen đánh bẫy mà
Nghiệt ngã, ớt cay còn muốn cắn
Chèo queo, cấm vận, khổ thân già!
                           Lý Đức Quỳnh


XIN LỖI EM 

Lòng hay lo nghĩ khiến mau già!
Thầy bói cho rằng tại số ta
Cung mệnh đa đoan nhiều thử thách
Chỉ tay ngắn ngủi lắm bôn ba
Thôi đành phó mặc thuyền nương sóng
Rồi lại tìm quên rượu thế trà
Tự trách ngày xưa vì kén chọn
Sai lầm to lớn bởi ưng bà!

Giờ đây ông trách đúng không chà?
Cơm nước hằng ngày tự nấu nha
Dư dả thời gian mừng lắm đấy!
Rảnh rang chợ búa thích ghê ta!
Thịt kho nhạt nhẽo sao kỳ thế?
Cá rán đen thui thật ngộ mà!
Xin lỗi em yêu đừng giận nhé!
Chớ nên hờ hững tội thân già!

                             Như Thu

Thứ Sáu, 29 tháng 7, 2016

BẾN SÔNG TƯƠNG – Ngọc Liên cùng thi hữu






BẾN SÔNG TƯƠNG
Lặng đếm thời gian tóc ngả màu
Dòng đời cũng tựa cánh bèo dâu
Chiều Thu lá rụng thương tình cũ
Sớm Hạ hoa rơi tiếc mộng đầu
Có phải cung đàn kia lỗi nhịp
Hay là đoản khúc ấy sai câu
Nên mùa tái ngộ xa vời mãi
Để bến sông tương nhỏ giọt sầu.
19.07.2016

HỌA: 

1.
KIẾP NHÂN SINH
Bao năm sương gió tóc phai màu
Một gánh phong trần cảnh bể dâu
Bảo tố ngông cuồng giăng khắp nẻo
Tham tàn thủ đoạn phủ lên đầu
Chợt nghe tiếng hát hồi kinh nguyện
Bổng nhớ đời người tựa vó câu
Thuyền ái xuôi dòng ra biển cả
Tâm hồn thoát tục chẳng u sầu.
Đức Hạnh

2.
KIẾP NHÂN SINH
Thời gian mãi lướt tóc phai màu
Một kiếp cô đơn giữa bể dâu
Nắng hạ thiu tan vần mộng cuối
Mưa đông phủ ngập dãi mơ đầu
Lời thơ đã nhả chưa sai vận
Tiếng vịnh vừa buông vẫn đúng câu
Ngóng đợi chờ em ngày hội ngộ
Cho hồn thắm đượm chẳng còn sầu..
đặng văn ba

3.
BẾN SÔNG TRĂNG

Quạnh vắng mình ta đếm nỗi sầu
Nghe đời gỏ nhịp chán làm sao
Bình minh mới hiện trên triền núi
Khắc hạ buông lơi bóng nguyệt sầu
Mấy nẻo mây vờn quanh bỡn cợt
Trêu tình bỏ đấy chứ yêu đâu ?
Vui đùa nắng hạ cho rời rã
Phủi áo giai nhân để Cuội sầu.
Trọng Hân Dom

4.
LÀM DÂU
 
In dấu thời gian tóc điểm màu .
Lên mười tám tuổi đã làm dâu .
Bao nhiêu khó nhọc hằn lên trán
Bấy chuyện thương đau phủ ngập đầu
Mẹ chửi âm thầm lau nước mắt
Cha rầy lặng lẽ giấu dòng châu
Ba mươi năm chẵn thân làm vợ
Thao thức tàn canh nhẩm đếm sầu.
Văn Văn Vũ

5.
LÒNG ĐAU

Chiều về bến vắng khói lam màu
Hoàng hôn chợt xuống rọi nương dâu
Màng sương đọng lại trên nhành liễu
Giọt nắng chao nghiêng cạnh khóm lau
Lặng ngắm người xưa bên ngõ vắng
Thầm nhìn dáng cũ dưới chân cầu
Bao năm cách trở nay vừa gặp
Ánh mắt buồn tênh dạ vướng sầu.
Chieu Truong

6.
BẾN TƯƠNG TƯ

Thời gian đã bạc mấy gam màu
Nát cánh thư tình mộng bể dâu
Bởi ngẩn ngơ hoài đôi ánh mắt
Mà dang dở cả giấc mơ đầu
Hay vì khúc hát vừa sai nhịp
Có phải cung đàn sớm lỗi câu
Để bến tương tư hoài lỡ hẹn
Sông ngân chở nặng nỗi thương sầu !
Tường Vân - 
Mùa Thu
20.7.2016

7.
TÌNH TA

Tình ta đượm mãi chẳng phai màu
Mãn nguyện thân nàng thỏa phận dâu
Thả lưới trên nguồn xây mái rạ
Trồng ngô dưới bãi đắp duyên đầu
Lăng xăng chị cả tay cầm sách
Bập bẹ thằng em mắt dõi câu
Hưởng phúc trời thương hằng mộng ước
Bình yên cõi tạm xóa u sầu.
Quang Lê Vũ

8.
DÒNG TƯƠNG

Sương pha mái tóc bạc thêm màu
Bến vắng buông cần ngẫm bể dâu
Hạ mãn hoài vương bao giấc muộn
Thu sang mãi quyện mối duyên đầu
Vay cung tống tiễn nghe buồn chuyện...
Mượn khúc tao phùng chạnh nhớ câu...
Mỏi bước chân đời ngang trái buộc
Dòng Tương lạc mộng đẫm chung sầu !

9.
BẾN SÔNG TƯƠNG

Thời gian lặng lẽ tóc phai màu
Nhạy cảm hơn nhiều cuộc bể dâu
Hạ đã âm thầm thay nắng dịu
Thu đang bỡ ngỡ dệt duyên đầu
Cung đàn phối chuyển còn say điệu
Điệp khúc vui hòa chửa hết câu
Hãy để hồn thương về lắp ngõ
Ngày ngâu một thoáng thả thơ sầu.
Nguyen Dac Thang
MT - 20160721

10.
BẾN MƠ

Nỗi nhớ niềm thương chẳng nhạt màu
Dù người góc biển kẻ nương dâu
Thầm thì đoản khúc hương tình cuối
Réo rắt trường ca giấc mộng đầu
Dẫu phải chia lìa thơ giữ vận
Cho dù cách trở nhạc liên câu
Thuyền neo bến cũ mơ xa vắng
Xao xuyến lòng ai khởi mạch sầu!
Ngoc Anh Tran
7/2016

11.
BIỂN SẦU

Nét chữ nghiêng nghiêng mực nhạt màu
Trải lòng về xứ lạ làm dâu
Bởi thân hiếu tử đành quên lãng
Nên nghĩa tình duyên lỗi hẹn đầu
Ván đã đóng thuyền khôn nối mộng
Cá đà vào chậu khó buông câu
Mây ơi xin chở về nơi ấy
Một kiếp thương ai giữa biển sầu .
Khánh Chân Nguyễn

12.
DÒNG SÔNG

Trãi mấy phong sương tóc bạc màu
Cuộc đời như bóng xế cành dâu
Em thương em đợi tương giang vĩ
Anh nhớ anh trông ở bến đầu
Ai dạo bản đàn qua mấy khúc
Tôi rao tiếng hát vọng vài câu
Tình ta còn gặp nhau chăng nữa
Trên bến sông xưa đẫm lệ sầu
Phi Anh

13.
GIAO TÌNH THI HỮU

Tuổi cao,kệ tóc đã pha mầu
Xướng họa vui như mới buổi đầu!
Sáng vịnh mây vờn tà áo lụa
Đêm bình trăng rọi thúng tằm dâu
Mơ màng Tần Tấn duyên hoan hỉ
Khắc khoải Chiêu Quân dạ buốt sầu
Nhiệt huyết vẫn nồng chưa chịu nguội
Giao tình thi hữu gửi vài câu
Tau Dotrong
Bắc giang,23/7/2016

13.
BẾN ĐỢI

Chiều rơi trên tóc nắng phai màu.
Ai đứng lặng nhìn nơi bãi dâu.
Sóng cuốn xóa đi lời hẹn cuối.
Mây bay gợi lại giấc mơ đầu.
Hằn chưa dấu ái tô nhòa chữ.
Đã nhạt màu yêu thệ lỗi câu.
Mong ước về đâychung bến cũ.
Đàn xưa thôi trỗi khúc thương sầu!
Nguyễn Thị Trọng



14.
ĐÀNH THÔI
(Nđt- Ltđ)
Cánh cửa thời gian đã bạc màu
Ân tình trải rộng giữa ngàn dâu
Từ ly chẳng đợi lời sau cuối
Giã biệt nào mong tiếng khởi đầu
Chỉ ước duyên đời luôn trọn nghĩa
Mơ rằng phận số mãi tròn câu
Phù sinh nửa kiếp chưa thành mộng
Chẳng lẽ ngồi trông cạn khối sầu ./.
Tiến Cảnh

29.07.2016

Thứ Tư, 27 tháng 7, 2016

VÕ TẤN HÙNG HOẠ THƠ CÁI ĐÀO XUÂN


NỖI LÒNG
(Bài họa )
Du xuân năm ấy tận miền Tây,
Bạn tặng chậu mai thế trực gầy.
Sớm tối săm soi xè khỏi phá,
Tháng ngày chăm chút trĩ thường lây.
Căm phường cắp cội chừng mươi đứa,
Ghét lũ trộm cây hẳn một bầy?
Tết đến còn đâu hoa cánh giảo,
Biết ai san sẻ nỗi buồn đây?
Bình Định,26.07.201
VÕ TẤN HÙNG
CÂY MAI
(Bài xướng)
Cây mai Xứ Nẫu mang vô đây,
Nắng gió đường dài chút héo gầy.
Có bạn lân la vơi nỗi nhớ,
Được phần khuây khỏa  bớt niềm tây.
Bao năm gần gũi thời êm ấm,
Một tối biệt tăm cảnh lạc bầy.
Mỗi độ xuân về cho sắc thắm,
Giờ thì cúc trúc cũng buồn lây!
Quận 9,đêm 25.07.2016
CÁI ĐÀO XUÂN

CHIM NHỚ ĐÀN - Trần Như Tùng






CHIM NHỚ ĐÀN

Ngày nao đôi tám mến yêu trăng
Cái tuổi nhởn nhơ dưới bóng Hằng
Nghĩa bạn rạng ngời lên ánh mắt
Tình bè ướt át gói vuông khăn.
Vào đời sức trẻ theo từng hướng
Rời tổ bầy chim vẫn nhớ đàn.
Họp lớp hàng năm thêm lắm thứ
Nào dâu nào rể với thoi vàng.
                  Trần Như Tùng

Thứ Ba, 26 tháng 7, 2016

MỪNG NGÀY MỚI ! – Hiệp Trung Ca cùng thi hữu






MỪNG NGÀY MỚI !
Gió bụi đường xa quyện nắng chiều
Hanh hao ngõ vắng nhuộm đìu hiu
Liềm trăng nguyệt thả hồ than thở
Lửa phượng ai mồi lá tự thiêu
Tuổi tác loay hoay già bỗng ghẹo
Thời gian thắm thoát nợ thêm nhiều
Đôi bài thơ dệt chào ngày mới
Hạnh phúc trời cho hưởng bấy nhiêu .
25.07.2016
Hiệp Trung Ca


HỌA:

1.
TÌNH THI HỮU

Hòa thơ mượn gió gửi mây chiều
Giọt nắng say nồng chẳng tẻ hiu
Dệt khúc tri âm ngời biển nhớ
Gầy duyên tri kỷ đẹp đường thêu
Hoa xuân sẽ nở còn tươi lắm!
Cánh mộng chưa tàn vẫn thắm nhiều
Tờ lịch sang trang đời ngắn lại
Nhưng tình mãi sáng cảnh phì nhiêu!
26.07.2016
Đức Hạnh

2.
MỪNG ĐÃ QUA NGÀY
Vui khi bóng xế ngả sang chiều
Với bạn cùng bè đỡ quạnh hiu.
Chữ nghĩa trao bày cho thỏa thích
Câu từ gửi gắm khỏi buồn thiu
Thời gian giảm thiểu thì luôn ít
Tuổi tác tăng thêm có mãi nhiều!
Qua được ngày nào hay bữa đó
Mong gì hơn nữa! Sống bao nhiêu?
26.7.2016

3.
MỘNG CHIỀU 
Đường hoa vẫn đẹp buổi ban chiều
Lối mộng thu về chẳng hắt hiu
Réo rắt cung đàn ngơ ngẩn trỗi
Êm đềm ngón ngọc dịu dàng thêu
Cho lời cảm tạ nồng hương mãi
Để khúc tri ân thắm đượm nhiều
Đã biết Xuân qua rồi đến Hạ
Ân tình giữ lại được bao nhiêu ?
Ngọc Liên
 
27.07.16

HOÀI THƯƠNG – Phương Thao Dinh cùng thi hữu






HOÀI THƯƠNG
Trăng tàn TÍM đọng hạt thành sương
Khóc tủi đời ai TÍM đoạn trường
Cố gượng...mà sao còn vẫn TÍM
Đành lòng...để TÍM mãi tràn hương
Buông lơi hạnh phúc vương màu TÍM
Gói chặt niềm tin TÍM mộng hường
Một thuở còn ươm mầm trải TÍM
Am tường TÍM cả phận hoài thương!!
 Thao Phuong Dinh

HỌA:

KHUNG TRỜI TÍM
Núi ái mây vờn trải TÍM sương
Thương ai đêm vắng TÍM canh trường
Vườn yêu vừa nở màu hoa TÍM
Bến mộng đã tàn TÍM sắc hương
Kỷ niệm nồng nàn ngời mực TÍM
Trang thơ lưu luyến TÍM cành hường
Khung trời kỷ niệm loang màu TÍM
Biển nhớ thu về TÍM nhớ thương…
Đức Hạnh
24.07.2016

THU & EM – Ngọc Liên cùng thi hữu





THU & EM
Thu kết hoa vàng trải gót em
Rồi Thu gom nắng thả bên thềm
Vì yêu Hạ bảo rằng Thu ấm
Bởi nhớ Thu cười nói mộng êm
Mấy độ Xuân về Thu thắm mãi
Bao mùa Thu lại đắm say thêm
Bâng khuâng giữa bến đời Thu hỏi
Có phải tình Thu rất dịu hiền ?
Ngọc Liên
24.07.2016

HỌA:



1.
THU & MỘNG

Thu về hòa mộng vẻ hình em
Thu lại gôm hoa kết trước thềm
Thu thích trăng vàng trao ấm áp
Thu yêu chiếc lá trải êm đềm
Thu khơi biển nhớ bao tha thiết
Thu gửi đóa hồng mãi đẹp thêm
Thu chúc lứa đôi luôn hạnh phúc
Thu còn tặng bạn nụ cười hiền.
Đức Hạnh
24.07.2016

2.
NGHĨ VỀ EM

Thu vàng lại nghĩ nhớ về em
Buổi ấy heo may nguyệt ghé thềm
Mạng nhện giăng tơ chùng lại thẳng
Côn trùng tấu nhạc nhặt rồi êm
Đèn khuya bấc lụn buồn không ngớt
Nến tối tim tàn tiếc vẫn thêm
Đã cách bao mùa trông chửa gặp
Còn vương dáng dấp nét duyên hiền.
Lưu Xuân Cảnh
24.07.2016

3.
TÌNH THU !

Lá vàng muốn níu gót chân em 
Gọi nắng lung linh đến dải thềm 
Hạ mãn Thu sang bao mộng đẹp !
Đông tàn Xuân tới giấc mơ êm 
Tình yêu kết trái sinh sôi mãi !
Nảy lộc đâm chồi lại có thêm 
Tím ngắt hoàng hôn mùa lá đổ !
Âm thầm rừng hát khúc nai hiền !
Nguyễn Tiến
 
24.07. 2016

4.
BÁT THU
Thu lấy trâm vàng cài tóc em
Trăng thu soi bóng xuống sau thềm
Mùa thu đua nở vườn hoa cúc
Chăn đẹp trời thu đắp ấm êm
Thu đến niềm vui tươi thắm nữa
Thu về dung mạo đẹp xinh thêm
Thu qua bỏ lại nhiều lưu luyến
Chạnh nhớ đêm thu giấc mộng hiền .
Phi Anh
24.7.2016