HỎI ANH
Anh có bao giờ thương nhớ tôi (*)
Chờ nhau mắt đỏ mấy trăng rồi
Mưa tàn phố cũ buồn sương đọng
Gió nhạt thu sầu lệ đẫm trôi
Lặng lẽ làn mây chìm đáy nước
Bâng khuâng vạt nắng vỡ trên đồi
Hương tình tựa khói chiều lơ đãng
Vắng vẻ canh đời lạnh thấm môi ./.
Tiến Cảnh - LCT
29/7/2016
(*) Thơ trích dẫn
Anh có bao giờ thương nhớ tôi (*)
Chờ nhau mắt đỏ mấy trăng rồi
Mưa tàn phố cũ buồn sương đọng
Gió nhạt thu sầu lệ đẫm trôi
Lặng lẽ làn mây chìm đáy nước
Bâng khuâng vạt nắng vỡ trên đồi
Hương tình tựa khói chiều lơ đãng
Vắng vẻ canh đời lạnh thấm môi ./.
Tiến Cảnh - LCT
29/7/2016
(*) Thơ trích dẫn
HỌA:
1.
ĐỜI VẪN THẾ
Vui chơi xướng họa trải tình tôi
Mây nước hợp tan thế đủ rồi
Hoa nở hoa tàn xuân vẫn đợi
Hè qua thu đến mộng hoài trôi
Chân thơ ngan ngát hòa trăng gió
Biển ái thanh cao trải núi đồi
Ta hãy hướng về chân - thiện - mỹ
Cho lòng thoát tuc thắm bờ môi…
Đức Hạnh
29.07.2016
Vui chơi xướng họa trải tình tôi
Mây nước hợp tan thế đủ rồi
Hoa nở hoa tàn xuân vẫn đợi
Hè qua thu đến mộng hoài trôi
Chân thơ ngan ngát hòa trăng gió
Biển ái thanh cao trải núi đồi
Ta hãy hướng về chân - thiện - mỹ
Cho lòng thoát tuc thắm bờ môi…
Đức Hạnh
29.07.2016
2.
THĂNG TRẦM
Thăng trầm ngày tháng chỉ mình tôi
Nửa mảnh tim yêu đã vỡ rồi
Hạnh phúc lưng chừng neo gió thoảng
Duyên tình lấp lửng gửi mây trôi
Như vầng nguyệt lạnh bên khung cửa
Tựa ánh sao băng cuối đỉnh đồi
Có tiếng chim rừng đang gọi bạn
Nghe niềm thổn thức lệ tràn môi !
Nửa mảnh tim yêu đã vỡ rồi
Hạnh phúc lưng chừng neo gió thoảng
Duyên tình lấp lửng gửi mây trôi
Như vầng nguyệt lạnh bên khung cửa
Tựa ánh sao băng cuối đỉnh đồi
Có tiếng chim rừng đang gọi bạn
Nghe niềm thổn thức lệ tràn môi !
29.07.2016
3.
THIÊN ĐƯỜNG ĐÃ MẤT...
(NĐT nguyên vận)
Em về để lại nỗi lòng tôi
Tím cả trời yêu cũng vuột rồi
Chỉ biết đêm buồn đau nguyệt vỡ
Cho rằng tối lịm rã tình trôi
Hoàng hôn thả mộng vang triền núi
Lãng tử tàn mê chạm cuối đồi
Dạ khúc ru hồn trăng đổ gẫy
Thiên đường đã mất vị hồng môi...
Tím cả trời yêu cũng vuột rồi
Chỉ biết đêm buồn đau nguyệt vỡ
Cho rằng tối lịm rã tình trôi
Hoàng hôn thả mộng vang triền núi
Lãng tử tàn mê chạm cuối đồi
Dạ khúc ru hồn trăng đổ gẫy
Thiên đường đã mất vị hồng môi...
Thái Hưng
4.
CHÚT HƯƠNG NGÀY CŨ...
( NĐT nguyên vận, bài 2 )
Cõi mộng bây giờ chỉ bóng tôi
Người xa ảo giác đã tan rồi
Tình ơi ! Rũ lệ tàn sương tỏa
Nguyệt hỡi ! Ru lòng đổ dáng trôi
Nhặt mảnh trăng vàng rơi cuối ngõ
Tìm manh ngọc tím rụng sau đồi
Thôi về gửi chút hương ngày cũ
Nhớ thuở si cuồng ngọt đẫm môi
Người xa ảo giác đã tan rồi
Tình ơi ! Rũ lệ tàn sương tỏa
Nguyệt hỡi ! Ru lòng đổ dáng trôi
Nhặt mảnh trăng vàng rơi cuối ngõ
Tìm manh ngọc tím rụng sau đồi
Thôi về gửi chút hương ngày cũ
Nhớ thuở si cuồng ngọt đẫm môi
Thái Hưng
5.
VỊ ĐẮNG BỜ MÔI...
(NĐT nguyên vận,bài 3)
Hoàng hôn trải lụa cuốn hồn tôi
Nhỏ đẫm tình si chợt mất rồi
lệ thấm mây hồng ru liễu thoảng
Đêm choàng nguyệt tím vẳng tình trôi
Âm thầm giấc mộng tràn sông biển
Lặng lẽ niềm mơ tản núi đồi
Nửa ánh trăng sầu như giận dỗi
Hoang tàn vị đắng của bờ môi
Nhỏ đẫm tình si chợt mất rồi
lệ thấm mây hồng ru liễu thoảng
Đêm choàng nguyệt tím vẳng tình trôi
Âm thầm giấc mộng tràn sông biển
Lặng lẽ niềm mơ tản núi đồi
Nửa ánh trăng sầu như giận dỗi
Hoang tàn vị đắng của bờ môi
Thái Hưng
6.
XÓT THỜI QUA !
Bao mùa giá rét chỉ mình tôi
Đẫm ướt hồn si sắp cạn rồi
Uốn khúc cung mây thời lắng đọng
Xoay vòng quãng gió tuổi buồn trôi
Đèn khơi hữu-ý thân bèo nước
Bất lụn vô-duyên phận núi đồi
Lãng phí hương trinh vì trót đợi
Nghe đời ngọt nhạt đắng bờ môi ..!
Kim Liên Mã
Bao mùa giá rét chỉ mình tôi
Đẫm ướt hồn si sắp cạn rồi
Uốn khúc cung mây thời lắng đọng
Xoay vòng quãng gió tuổi buồn trôi
Đèn khơi hữu-ý thân bèo nước
Bất lụn vô-duyên phận núi đồi
Lãng phí hương trinh vì trót đợi
Nghe đời ngọt nhạt đắng bờ môi ..!
Kim Liên Mã
29.7.2016
7.
KHẮC KHOẢI
Mưa chiều đổ giọt đẫm lòng tôi
Khắc khoải suy tư cũng đủ rồi
Phượng vỹ sầu thương cành lá đọng
Mười giờ cảm nhớ cánh hoa trôi
Tàn mơ bóng hạ vây rừng núi
Rã mộng hồn thu bủa lũng đồi
Khói nhạt hờn mây cay khoé mắt
Sương mờ dỗi gió đắng làn môi
Khắc khoải suy tư cũng đủ rồi
Phượng vỹ sầu thương cành lá đọng
Mười giờ cảm nhớ cánh hoa trôi
Tàn mơ bóng hạ vây rừng núi
Rã mộng hồn thu bủa lũng đồi
Khói nhạt hờn mây cay khoé mắt
Sương mờ dỗi gió đắng làn môi
Cảnh Xê