TÂY BẮC
HỌA:
Đường đèo hun hút uốn quanh co
Thung lũng sương lam tỏa mịt mờ
Rải rác nhà sàn lưng dựa núi
Bạt ngàn ruộng bắp ngọn tung cờ
Lưng chừng vách đá, mây giăng lưới
Thấp thoáng sườn non, suối thả tơ
Rừng thẳm điệp trùng xanh ngút mắt
Đất trời Tây Bắc đẹp như thơ.
Phương Hà
QUA ĐÈO HẢI VÂN
Xe vượt Hải Vân lượn khúc co
Chênh vênh vách núi trải sương mờ
Chân trời cát lũy mây in nước
Mặt biển tàu ghe gió xé cờ
Mõm đá xập-xòa cơn sóng trắng
Rừng thông be-hé tiếng nai tơ
Con tàu Nam Bắc chui hang thẳm
Hùng vĩ muôn trùng cảnh họa thơ
Lê Viên Ngọc
SAPA
Hoàng Liên một rặng núi nằm co
Chót vót trời mây phủ kín mờ
Vách núi cao vời bao hiểm trở
Sườn đèo hẹp té xiết tình cờ
Rừng hoang chắn lối nhà dân tộc
Ruộng rẫy vòng thang nhện dệt tơ
Lặn lội vui tình quê đất Bắc
Nỗi niềm gởi gắm ướm vần thơ.
Hải Rừng
26/5/2015
NÉT ĐẸP SA PA
Luống mạ ven đồi bậc duỗi co
Xanh xanh rặng núi thoảng sương mờ
Nương chè sơn nữ lòng dâng tiếng
Bãi đá khách nhân dạ mở cờ
Thác Bạc hoa rơi vương ánh mắt
Cầu Mây nhịp lượn gợn màn tơ
Sa Pa tuyệt phẩm trời Tây Bắc
Non nước hữu tình đẹp ý thơ
Bửu Tùng
Luống mạ ven đồi bậc duỗi co
Xanh xanh rặng núi thoảng sương mờ
Nương chè sơn nữ lòng dâng tiếng
Bãi đá khách nhân dạ mở cờ
Thác Bạc hoa rơi vương ánh mắt
Cầu Mây nhịp lượn gợn màn tơ
Sa Pa tuyệt phẩm trời Tây Bắc
Non nước hữu tình đẹp ý thơ
Bửu Tùng
26/5/2015
VỀ HẢI VÂN
Đỉnh núi đường lên, dốc uốn co
Hải Vân sừng sửng phủ sương mờ
Bên khe róc rách từng tia nước
Trên tháp phất phơ một bóng cờ
Vài cụm rừng xanh lan cột khói
Mấy làn mây trắng nhả đường tơ
Qua đèo, lữ khách buồn ngơ ngẩn
Cảnh cũ chạnh lòng xót tuổi thơ
Văn Thanh
ĐƯỜNG VỀ QUÊ NGOẠI
Đường về quê ngoại chạy vòng co
Lặng lẽ nhà ai khói tỏa mờ
Nức nở chuông chùa nghe não nuột
Nôn nao tâm trí mở như cờ
Chiều còn luyến tiếc vài tia nắng
Hồn vẫn rộn ràng mấy đoạn tơ
Đứng trước bàn Thiên nhìn dáo dác
Đây rồi, kỹ niệm những ngày thơ
Thục Nguyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét