Thứ Bảy, 16 tháng 5, 2015

NGẬM ĐẮNG - XƯỚNG HỌA TRẮC BẰNG NHẤT VẬN - Lê Viên Ngọc cùng quý thi hữu



Bài xướng

NGẬM ĐẮNG

Vời vợi nhớ-nhung thời áo trắng
Bao nhiêu kỷ niệm trôi thầm lặng
Má hồng tỏ dạng nép hiên trăng
Lá thắm đeo sương chờ giọt nắng
Kẻ lại ước mơ ngóng chị hằng
Người về ngơ ngẩn qua sông vắng
Tình đời như đã hiểu nhau chăng?
Ngao-ngán nhìn quê - cười ngậm đắng
                                      Lê Viên Ngọc


Bài họa 1

PHẬN HỒNG NHAN

Trời xa lãng đãng làn mây trắng
Bến cũ dòng xưa nay trở lặng
Hờ hững con đò nép gióng băng
Nôn nao nhành liễu mong làn nắng
Ta buồn ướp mộng ghé cung giăng                   
Em tủi nuôi mơ rời nẻo vắng
Đời vẫn còn e mới gọi rằng,
Hồng nhan chưa thoát vòng cay đắng.
                                      Phan Tự Trí

Bài họa 2

  MAI TRẮNG  
(Họa mượn vần - bát vận )

 Dạo vườn chợt gặp nhành Mai trắng
 E ấp ẩn mình trong tĩnh lặng
 Áng nhụy phong hương dưới ánh trăng
 Nụ hoa hàm tiếu chờ tia nắng
 Làm thinh chị Nguyệt vẫy cung hằng
 Để mặc khách Thơ buồn tứ vắng
 Đông lạnh gió sương có biết chăng..?
 Yêu Kiều thanh khiết dù cay đắng.
                             Trần Lệ Khánh

Bài họa 3

NUỐT ĐẮNG 

Nghĩ lại tình xưa rồi thức trắng
Sầu đau lẩn lộn nghe trầm lặng
Lá bàng rụng thắm cả sân trăng
Gốc phượng đâm chồi mong ánh nắng
Hậu Nghệ bao đêm nhớ ả Hằng
Mục đồng sáu khắc mơ đồng vắng
Cuộc đời ai thấu hiểu cho chăng ?
Mộng vỡ duyên  phai đành nuốt đắng  !
                                           Trần Ngộ

Bài họa 4

BÌNH THƯỜNG TÂM!
                
Tiêu dao tay níu làn mây trắng
Vọc bóng tà huy cầm tĩnh lặng
Quán biết cuộc đời tợ tuyết băng
Liễu xem danh lợi như hoa nắng
Phiêu diêu mấy độ bước xăng văng
ẩn dật bao ngày ngồi quạnh vắng
Được mất thua hơn chẳng ví bằng
Bình tâm giữa ngọt bùi cay đắng!
                           Lê Đăng Mành
       
Bài họa 5

NGỒI QUÁN

Núi xanh phơi áo choàng mây trắng
Gió hát ngân nga nghìn nốt lặng
Chênh chếch lưng trời nhạt bóng trăng
Hắt hiu rặng liễu phai mầu nắng
Lãng du nhung nhớ tận sông hằng
Hoài cảm ngậm ngùi qua bến vắng
Quán cũ ta về ai nhớ chăng
Trầm tư một tách cà phê đắng
               Đoàn Chinh Nam

 Bài họa 6

CỐ NHÂN
(Hoán vận)

Gặp lại, hai đầu đà bạc trắng
Mắt nhìn bỡ ngỡ trong im lặng
Thềm xưa...thủa đó thích tung tăng
Bến cũ... giờ đây buồn trống vắng
Chẳng trách ai mê bóng chị hằng
Không hờn kẻ phụ thời mưa nắng
Bốn mươi năm lẻ tiếc gì chăng?
Chua xót chia nhau dòng lệ đắng !
                            Thy Lệ Trang

 Bài họa 7

 NGÂU   

Vắt ngang trời thẳm dòng Ngân trắng
Vẳng tiếng Độc Huyền trầm dấu lặng
Chức Nữ đau thương nhạt sắc trăng
Ngưu Lang nhung nhớ phai màu nắng
nhịp cầu chim bắc cạnh gương hằng
Đôi bạn lệ trào nhiều tháng vắng
Thất tịch hồ nghiêng chuốc chén chăng..?
Ngọt bùi chia sẻ qua sầu đắng
                       Trần Lệ Khánh

Bài họa 8

MỘNG  -  MƠ

Bên hiên lất phất chùm hoa trắng            
Ta ngắm tà dương trong tĩnh lặng            
Đang đợi đêm về rạng ánh trăng            
Rồi mong ngày đến tràn hoa nắng            
Ta mơ bay bổng viếng cung hằng            
Ta mộng lang thang về xóm vắng            
Mãn cuộc đến đâu có biết chăng ?            
Trò đời dâu bể nhiều cay đắng./.
                            Tâm Hương

Bài họa 9

NGẬM ĐẮNG

Thói đời luôn đổi đen thành trắng
Biết thế cho nên thường nín lặng
Nhớ thuở đa đoan chuyện bất bằng
Dấn thân đâu kể trời mưa nắng ?
Trước còn hai đứa, sống say hăng
Nay chỉ một mình, nghe trống vắng 
Đêm lạnh bên song dõi bóng Hằng
Sao ta hứng chịu nhiều cay đắng ?
                                Thục Nguyên

Bài họa 10


CAY ĐẮNG

Lặng lẽ soi gương nhìn tóc trắng
Nhổ lên từng sợi, sầu câm lặng
Lệ buồn khắc khoải giữa đêm trăng
Nỗi nhớ ngậm ngùi trong sáng nắng
Cứ ngõ tình yêu là vĩnh hằng
Nào ngờ hy vọng dần xa vắng
Người nơi góc bể có hay chăng
Kẻ ở quê nhà  tâm chát đắng.
                          Sông Thu

Bài họa 11

CAY ĐẮNG THÂN CÒ

Đêm khuya dầu dãi thân cò trắng
Lặn lội một mình trong lẳng lặng
Lộn cổ xuống ao ướt dưới trăng
Níu chân khỏ hố sưởi ngoài nắng
Hiểu lầm khôn rửa nước sông Hằng
Oan ức đau lòng trời xóm vắng
Thiên hạ người ơi có hiểu chăng?
Tình đời ngoảnh mặt. Ôi Cay đắng !!!
                           Hoàng Kim Liên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét