Thứ Bảy, 6 tháng 9, 2014

THƯƠNG QUÁ! - xướng họa của Như Thu và thi hữu

THƯƠNG QUÁ!

Nghẹn lòng nhìn ảnh thấy mà thương!
Vượt suối bơi sông để đến trường
Bè gỗ thô sơ không giấu giếm
Xe hơi hào nhoáng chớ phô trương
Thênh thang đường rộng - đừng inh ỏi
Khúc khuỷu đèo cao - chẳng chán chường
Hỡi kẻ ném tiền qua cửa sổ
Thấu chăng thảm cảnh quá thê lương.
                            Như Thu

Họa

BUỒN THƯƠNG

Ai trông thấy ảnh cũng buồn thương
Vượt suối qua sông để tựu trường
Vất  vả chèo đò xương mỏi nhức
Nguy nan tuột cáp thịt căng trương
Đi bè vượt lũ không hề sợ
Lội nước băng ghềnh chẳng ngán-chường
Sự học vùng sâu sao khổ thế
Bao giờ khắc phục cảnh oan-lương.
                   3-9-2014
                  Hoàng Từ


QUÁ THƯƠNG

Thấy cảnh đau lòng quá xót thương
Trẻ con đi học dễ tai ương
Qua sông nước lũ không cầu cống
Vượt suối non đèo chẳng lối đường
Cáp tuột thân treo đầu sợi tóc
Phà bơi nước xiết cảnh thê lương
Hởi người trách nhiệm trên nhà nước
Đừng để lâu dài thật đáng thương.
                         3-9-2014
                       Võ đình Cử


       THƯƠNG QUÁ
       Y đề Thương Quá của Như Thu

Quả là thảm cảnh quá đau thương
Thật lắm gian nan, lắm đoạn trường
Mong "cáp tử thần" mau dẹp bỏ
Để cầu cốt thép sớm khai trương
Người dân vượt suối không lo lắng
Trẻ nhỏ qua sông hết chán chường
Nguyện vọng bình thường đơn giản thế
Ước ao cuộc sống bớt thê lương.
                       Thục Nguyên


NHÌN EM ĐI HỌC

Leo dây lội suối thấy mà thương
Gan dạ cam go để đến trường
Tay bám tay đu không trợt ngã
Chân bơi chân nhún chẳng phô trương
Cầu treo cầu khỉ nào lo lắng
Sông cạn sông sâu lọ chán chường
Tuổi trẻ cuộc đời đà vất vả
Lớn lên chưa chắc khỏi thê lương !
                              Trịnh Cơ
               Ngoại ô Paris 04 Sept. 2014


CẢNH THÊ LƯƠNG

Đau lòng, thấy cảnh quá buồn thương
Trẻ phải "treo dây" mới tới trường
"Tuột cáp" qua sông luôn gắng sức
"Ngồi bao" người kéo chẳng khoa trương
Dốc tâm gột rửa niềm ngao ngán
Bền chí xua tan mức chán chường
Cái khó vùng sâu đầy vất vả
Vượt ra gian khổ cũng thê lương!
                            Cao Bằng


       THƯƠNG MONG

Khốn khổ con em nghỉ thấy thương
Vùng cao, xóm núi sống xa trường ?
Băng đồng cuốc bộ chân tê cóng
Vượt suối đu dây cơ nở trương
Kẻ dưới quê nghèo - luôn đối mặt
Quan trên phố thị - hiếm khi chường ?
Xót người hiếu học quên nguy hiểm
Mong bậc uy quyền mở dạ lương . . .

                                Hữu Hảo

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét