THU VIẾT CHO NGƯỜI
Người ơi! Tình đã chết rồi
sao?
Vai mới kề vai có lẽ nào!
Môi ấm còn nồng hương trái
cấm
Dạ sầu đã vỡ giấc chiêm bao
Tuyết sương thầm lặng phai
mày trúc
Son phấn xanh xao nhạt má đào
Gió bão cuồng xoay... đêm
nguyệt tận...
Hoang tàn ̣để lại những hư
hao!
Hoang tàn để lại những hư
hao!
Rướm máu hồn thu...lá đổi
màu
Sóng nước chôn sâu dòng lệ tiễn
Cung đàn khuấy động mảng
lòng đau
Tự tình đã lỡ nghìn năm
trước
Hội ngộ còn chăng một kiếp
nào?
Ai mượn Tràng Khanh* gieo khúc
phượng
Cho nàng họ Trác* nhớ ngàn
sau!
Thy Lệ Trang
*Tư Mã Tương Như và Trác Văn
Quân.
LỜI THU DỆT MỘNG
Hoạ THU VIẾT CHO NGƯỜI của Thi Lệ
Trang
(mượn ý thay vần)
Tình của đôi mình chẵng chết đâu
Dẫu tay chưa được ấm hơi đầu
Sợi xuân lòng giữ qua năm tháng
Dấu sẹo môi hằn trước bể dâu
Ngày thả hồn mơ cồn ngọn sóng
Đêm chong mắt uống cạn cung bầu
Vẫn tin sẽ có ngày tương ngộ
Tình của đôi mình chẳng chết đâu!
*
Chẳng chết trong ta kỉ niệm đầu
Càng xa thăm thẳm nhớ càng sâu
Xuân qua mấy độ đau hồn mộng
Thu đã bao phen nhuộm lá sầu
Đất khách người vui bền tuổi thọ
Quê nhà dạ thắt tím trời ngâu
Mong sao Trác Thị về quê cũ
Mở quán nghe Tương gãy phượng
cầu!
PN - Trương Đình Đăng
Đà Nẵng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét