THƠ ĐƯỜNG
Sau vườn oanh hót giọng cầm canh
Hoà tiếng sơn ca quá ngọt lành
Đôi cội mai vàng sương bám nụ
Hai hàng lựu đỏ gió đưa cành
Hiên bên kẻ luận trang anh kiệt
Thềm dưới người bàn chuyện nổi danh
Xướng hoạ thơ đường vui đáo để
Không hề phân biệt chậm hay lanh
Trần Ngộ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét