Chủ Nhật, 14 tháng 9, 2014

NHỚ NGƯỜI XƯA - xướng họa của Võ Đình Cử và thi hữu

Xướng

NHỚ NGƯỜI XƯA

Chiều ngồi nhớ lại cảnh ven sông
Xa vắng người xưa vắng cõi lòng
Thương kẻ trông chờ bao nắng hạ
Nhớ người ngóng đợi suốt mưa đông
Đêm ngày thổn thức lòng ray rứt
Năm tháng xôn xao dạ luyến mong
Tin nhắn liên hồi nhưng chẳng đáp
Đường về lạc lối tối mênh mông.
                            10-9-2014
                           Võ đình Cử   

Họa

TÌNH XƯA

Nhớ mãi cùng nhau tắm giữa sông
Bên em nước mát cả trong lòng
Vui đùa dưới nắng khi ngày hạ
Nghịch ngợm trên đê lúc tối đông  
Thổn thức bao năm ngồi ngóng đợi
Bâng khuâng bấy tháng đứng chờ mong
Tình xưa nhớ lại mà đau đớn
Mệt mỏi từ đầu xuống ngực mông.  
                             10-9-2014
                             Hoàng Từ
 
TRÊN BẾN SÔNG XƯA

Thơ thẩn một mình nơi bến sông
Chiều dâng...thương nhớ ngập trong lòng
Chuyến đò ngày ấy còn thưa thớt
Cầu đúc bây giờ đã nhộn đông
Nước chảy phôi pha lời ước hẹn
Mây về trĩu nặng nỗi chờ mong
Cuối trời, chấp chới đôi chim nhạn
Vỗ cánh bay vào cõi quạnh mông.
                        Sông Thu

 BẾN ĐÒ CŨ
Tặng riêng một người ruột thịt

Thuở ấy ngang  qua một nhánh sông
Bến đò Ngọc Bích quyện đôi lòng
Em ngồi đấu máng khi mưa Bắc
Anh đứng đuôi thuyền lúc gió Đông
Nước chảy mang theo tình mộng ước
Đò chèo chở nặng nỗi chờ mong
Mà xa! bởi tại "sầu" non nước
Để tới bây giờ nhớ cắm mông!
                 Cao Bằng
        
CÒN CHI !

Về lại quê nhà đứng ngắm sông
Nhớ cô lối xóm xót xa lòng
Hai người kết nghĩa nơi thôn vắng
Một đứa đoạn tình chốn phố đông
Phú quý theo cùng quên hẹn ước
Khó nghèo thôi hết chớ trông mong
Em đi bỏ lại con đò nhỏ
Bến cũ anh chờ tê cả mông . . .
                                 Hữu Hảo


SÁO ĐÃ SANG SÔNG
                           
Con sáo bay rồi! - quá bến sông
Cố nhân Ơi hởi!  xót xa lòng
Xe hoa rước bậu, nơi thôn bắc
Pháo cưới đưa nàng, lúc chợ đông
Ván đã đóng thuyền, thôi ngóng đợi
Đò đà tách bến, hết chờ mong
Ai về bên nớ... cho ta nhắn!...
Có kẻ hoài tình, cứ ngó mông.
                      10-9-2014
                Ngọc Ẩn Nhi Huyền


BẾN NHỚ

Ở cuối trời xa một nhánh sông
Đàn ai có dạo khúc tơ lòng?
Chiều xưa, tóc xõa ngoài hiên nắng     
Áo mỏng , vạt bồng trước gió đông
Ngàn dặm, niềm đau còn gợi nhớ
Hai miền, bến mộng mãi chờ mong
Em ôm từng dấu son huyền thoại
Lạc lõng dòng đời... chốn quạnh mông !!!
                           Thy Lệ Trang
                        Massachusetts   
 
DÒNG SÔNG KỶ NIỆM
      Y vận
                        
Ai mà chẳng có một dòng sông ?
Đã khắc trong tim, đã trải lòng
Lời mẹ ru con nghe não nuột
Tiếng gà gáy sáng báo hừng đông
Còn in rõ nét thời hoa mộng
Vẫn giữ chưa phai nỗi nhớ mong         
Kỷ niệm xa xưa đâu dễ xoá ?
Thương hoài thương mãi một dòng sông. (1)
                             Thục Nguyên

(1) Bí vận Mông nên thay vận Sông
Xin huynh VĐC thông cảm

LỖI HẸN

Lời hẹn hôm nào lúc ngắm sông
Giờ đây cách dạ lại xa lòng
Âm thầm mơ bạn thăm quê cũ
Mòn mỏi chờ người dạo phố đông                       
Đôi lúc lo âu hay nguyện ước
Nhiều khi liên tưởng vẫn chờ mong?
Tự mình nhắc chẳng nuôi hy vọng
Trời đã an bày có biết không?*
             Như Thu


*Xin lỗi huynh vì đã thay vận Không.

*****

Như Thu biên tập và gởi đăng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét