Bài xướng
MẸ CHỚ BUỒN
Mẹ hãy lau khô dòng lệ xót
Xuân còn, mai nở, con chim hót
Ra đi chẳng hẹn buổi quay về
Đất khách không quên ngày trở gót
Lãng đãng mây mơi mấy cánh buồm
Rưng rưng nắng sớm sầu đôi giọt
Đau thương khổ nhọc chẳng ăn thua
Miễn phật trời cho con sống sót.
2/1992
Lưu Lãng Khách
Bài họa
VẤT VẢ ĐỜI NGƯỜI
Đời người đã ngập niềm chua xót
Lại phải làm chim cao giọng hót
Lao động nhọc nhằn chẳng hở tay
Tới lui tất bật không ngừng gót
Niềm vui thảng hoặc tựa sao rơi
Ngày tháng đều đều như nước giọt
Cuộc sống toàn lo chuyện áo cơm
Xuôi tay, hạt lệ còn vương sót.
Phương Hà
NGÀY BUỒN...
Ngoảnh mặt, xa người lòng vẫn xót
Trong lồng, nức nở chim quên hót
Ngậm ngùi áo mỏng, lệ đầy môi
Rực rỡ pháo hồng, hoa ngập gót
Tháng bảy, Ngưu Lang hận không lời
Mưa ngâu, Chức Nữ sầu bao giọt?
Trần gian sao lắm chuyện chia phôi...
Cay đắng cho ta...trời để sót!!!
Thy Lệ Trang
Massachusetts
NỖI NIỀM
Chia ly nào chẳng mang chua xót ?
Oanh cũng buồn tình ngưng tiếng hót
Đất khách bơ vơ như mất hồn
Quê người vất vả mong quay gót
Đã không ngăn nổi lệ bao năm
Thì đếm làm sao châu mấy giọt ?
Nhớ mẹ thương con trằn trọc hoài
Nỗi niềm cay đắng sao còn sót ?
Thục Nguyên
KHÓC MẸ
Khóc mẹ lòng tôi đau quặn xót
Như đời bỗng vắng tiếng chim hót.
Đường quê khốn khổ mẹ mòn chân
Cảnh chợ lầm than mẹ mỏi gót.
Mẹ dưỡng tôi bằng thác nước nguồn
Mẹ nuôi tôi vắt sữa từng giọt
Mẹ tôi đó bốn bể bao la
Một kiếp nầy mong tôi sống sót.
Hải Rừng
24/7/2014
MONG GẶP LẠI
Vẫy tay tạm biệt lòng đau xót
Hoàng yến chuyền cành quên chẳng hót
Quyến luyến bạn hiền đã sánh vai
Tần ngần khách quí không rời gót
Ung dung ngắm thác nước tuôn dòng
Kiên nhẫn chờ cà phê nhỏ giọt
Kể chuyện ấu thơ khúc khích cười
Mong đừng chấp nhất điều sơ sót.
Như Thu
NGHẸN NGÀO
Nhớ lại hôm nào lòng vẫn xót
Trời buồn sầu thảm chim ngưng hót
Người đi biền biệt, hận quay lưng
Lá rụng tơi bời, vương ngập gót
Gặm nhấm nỗi buồn, thức suốt đêm
Ngậm ngùi mắt lệ, tuôn từng giọt
Gối chăn vẫn đượm hương nồng nàn
Một chút yêu thương còn bỏ sót !...
Sông Thu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét