Thứ Sáu, 25 tháng 7, 2014

NGUYỆN CẦU - Thục Nguyên và thi hữu

BÀI XƯỚNG

NGUYỆN CẦU

Gặp gỡ làm chi để biệt ly
Cho lòng xao xuyến có vui gì?
Rồi mùa thu đến mang sầu muộn
Để lá chiều rơi ngập lối đi
Mà nhớ mông lung tràn khóe mắt
Lại buồn man mác đọng bờ mi
Nguyện cầu mãi mãi THU không chết
Dẫu lá ươm vàng, tim vẫn si!
                  Thục Nguyên

BÀI HỌA

LẺ BÓNG

Đời người sao cứ phải chia ly
Tránh né được đâu, có ích gì !
Vừa mới hân hoan chào kẻ đến
Thì đà héo hắt tiễn người đi
Thu về hờ hững hoa phai sắc
Đông đến bâng khuâng lệ ướt mi
Gối chiếc chăn đơn sầu lẻ bóng
Một mình ôm mãi mối tình si.
                   Sông Thu

CHO BẠN

Từ xưa, ai tránh khỏi phân ly
Trách móc,than van có được gì?
Nồng mặn, chia xa...buồn kẻ ở
Nhạt nhòa, cách trở ...hận người đi
Thúc Sinh- mặc kệ- lo chi hắn?
Quân Thụy*- hơi nào-tiếc hở mi?
Tô lại vành môi thời tuổi trẻ
Dại sao giữ chặt khối cuồng si?    
                  Thy Lệ Trang
                Massachusetts

*Trương Quân Thụy: gã bạc tình trong TÂY SƯƠNG KÝ


 TÌNH SI

Châm mời rượu cạn rót đầy ly
Có phải người quên chẳng nhớ gì?
Lời hứa trọn đời sao cất bước?
Câu thề chung lối nỡ quay đi
Đành xua ảo mộng theo làn gió
Há lụy dòng châu đẫm khóe mi!
Trước cổng Vu Quy hoa rực rỡ
Nhủ lòng yên phận chớ nên si.
                         Như Thu

HỐI TIẾC

Yêu nhau chưa hết lại phân ly
Cay đắng ... còn mong ước mộng gì?
Chiều xuống, sông xưa chờ nhạn đến
Ngày lên, phố vắng nhớ người đi
Chan hòa lệ ướt tràn đôi mắt
Khô héo môi buồn tận khóe mi
Có nhớ đêm nào mình quyến luyến
Quay cuồng ta sống phút tình si?
                               Trịnh Cơ

CHIA LY

Bầu trời sắc úa cảnh chia ly
Rối rắm suy tư biết gởi gì?
Hỏi gió dẫn đường tìm hướng rẽ
Nhờ trăng chỉ lối vạch đường đi
Bờ môi khép kín đầy hương sắc
Đôi mắt tuôn tràn đẫm khóe mi
Bản nhạc tình ca thu đã mất
Tâm hồn đôi lứa hận cuồng si.

                            Võ Đình Cử

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét