Cố hương kỷ niệm khó phai mờ
Lặng lẽ một mình nghĩ vẩn vơ
Nhìn cánh lá vàng rơi lả tả
Trông tầng mây biếc nhớ ơ hờ
Vùng trời áo trắng xanh hy vọng
Mảnh đất tuổi hồng đỏ ước mơ
Ngồi đếm thời gian qua mái tóc
Bao niềm thương nhớ dệt thành thơ.
HỒ THANH HÀ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét