Theo cha vượt suối với băng đồi
Lá ngọc xuôi dòng nước cuốn trôi
Lồng lộng vó câu mờ bóng nhạn
Phất phơ lông ngỗng trắng khung trời
Yêu chồng- một kiếp hoa tan tác
Tiếc vợ- ngàn năm giếng sáng ngời
Tṛọng Thủy, Mỵ Châu còn sống mãi.
Tình xưa rung động biết bao người!
Thy lệ Trang
THỬ HỎI
Chưa có cơ duyên lội suối đồi
Đành buông cảm hứng lững lờ thôi
Biết đâu gặp gỡ người trong mộng
Để khỏi vấn vương kẻ cuối trời
Yêu vẫn đắm say dù lận đận
Tình tuy cách trở mãi xanh ngời
Đôi đường, đôi ngả, ai mong đợi?
Ai ngóng, ai trông, thử hỏi người?
Thục Nguyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét