NGẬM NGÙI LỚP CŨ
Bảo Lộc ghé chơi buổi xế tà
Bạt ngàn vùng đất mượt xanh trà
Trường xưa xinh xắn không còn nữa
Phố mới nguy nga lắm cửa nhà
Hoài niệm một thời ươm lối mộng
Bâng khuâng phút chốc ngắm đường hoa
Lâu rồi chẳng dịp cùng thăm lại
Bạn hữu xuân niên có mặn mà ?
VỀ LẠI CHỐN XƯA
Về thăm chốn cũ buổi chiều tà
Bát ngát mênh mông những luống trà
Vương vấn nắng vàng in sắc lá
Dịu dàng sương trắng nhuộm hiên nhà
Trường xưa trầm mặc trong cây cỏ
Lối cũ mơ màng giữa khóm hoa
Cảnh chẳng đổi thay, người đã khuất
Bao nhiêu kỷ niệm vẫn đây mà !...
Vân Hạ
VƯỜN XƯA TRỞ LẠI
Le lói song thưa ánh nguyệt tà
Giật mình tỉnh giấc thoảng hương trà
Nhớ chàng son trẻ cùng lên lớp
Tủi thiếp đầu sương trở lại nhà
Anh đến cung trời thương bóng hạc
Em về trường cũ tiếc mình hoa
Sự đời mấy lúc không như ước
Oán trách bao nhiêu cũng vậy mà ! . . .
ĐỘC ẨM TRONG ĐÊM
Song khuya để lọt ánh trăng tà
Độc ẩm thâu đêm với tách trà
Trên vách, đèn vàng in xuống bóng
Ngoài trời, mưa bụi phủ quanh nhà
Ố mờ, bạc phếch khung hình bướm
Tơi tả, phai màu mấy cánh hoa
Bình cạn, sương lùa, tê tái lạnh
Ước chi có rượu, chút thôi mà !
VỀ QUÊ NGÀY HẠN
Nực nội tây hiên ngắm liễu tà
Nhâm nhi cùng bạn mấy chung trà
Ráng chiều dần khuất chìm sau núi
Sương tối lan nhanh phủ kín nhà
Xơ xác ao sen tơi tả cuống
Tiêu sơ vườn trái chỏng chơ hoa
Hạ vàng khô hạn bao loài úa
Cây cảnh như ta cũng khổ mà !
TÀN TẠ
Thức suốt năm canh ngắm ánh tà
Dối lòng bảo tại vị hương trà
Đồi xưa cỏ ngập chen bờ đá
Chốn cũ sương buông phủ nóc nhà
Run rẩy lật từng trang nhật ký
Bồi hồi ngắm mỗi bức tranh hoa
Vắng nhau, mắt lệ, bờ môi héo
Giữ được làm sao vẻ mượt mà ?!
Vân Hạ
OAN NGHIỆT
Thời buổi sinh chi lắm lão tà!
Săn lùng gái đẹp ép hầu trà
Số giàu rủng rỉnh chơi hàng hiệu
Phận khó xác xơ bấu của nhà
Đáng trách mày râu cắc cớ nguyệt
Thương thay liễu yếu trớ trêu hoa
Nhân tình khập khiểng bậc cha chú
Thế thái là đây rõ khỉ mà !
QUẢ BÁO
Lẫn lộn người ngay với kẻ tà
Nhấp chung rượu đế bảo ly trà
Chạy theo danh vọng, quên tình nghĩa
Đeo bám giàu sang, bỏ mái nhà
Để mặc người xưa bên luống cải
Xun xoe kẻ mới cạnh thềm hoa
Cuối đời chợt tỉnh, hoàn tay trắng
Quả báo là đây, đích thật mà !
Vân Hạ
ĐỨNG LÊN
Hận buổi Tây qua lắm tụi tà *
Đêm canh ngày gác các phòng trà
Khám tù mở cửa khắp cùng xứ
Nhà thổ khai trương lắm phố nhà
Ai oán dân lành tan sự nghiệp
Oan khiên gái đẹp nát đời hoa
Một lòng đoàn kết xua tan giặc
Đất nước hiên ngang đứng dậy mà .
Hữu Hảo
* Lính Mã tà
HẠNH PHÚC TỰ TÂM
Giữ lòng ngay thẳng chẳng gian tà
Nước lã mời nhau, chớ bảo trà
Xấu đẹp trời sinh, da thịt mẹ
Nhỏ to cha dựng, đất đai nhà
Không ham lột xác bằng dao kéo
Đừng chuộng lên đời bởi gấm hoa
Bình dị có sao thì sống vậy
An vui hạnh phúc tự tâm mà !
Vân Hạ
CHỐNG HÀNG TÀU
Giặc Tàu bản chất vốn tâm tà
Hàng độc làm ra bán đại trà
Thực phẩm đổi gen nhằm biến thái
Vật dùng gian dối cốt hư nhà
Quen mồm bốn tốt điêu ngoa khoác
Bẻm mép chữ vàng xảo quyệt hoa
Dứt khoát tẩy chay đồ tụi Chệt
Phát huy sản xuất khó chi mà .
THỎA NGUYỆN
Khẩn trương lên nhé, chớ tà tà
Tối đến, nhàn cư cứ uống trà
Ngày tháng, ngựa phi vèo trước ngõ
Cuộc đời, gió thoảng vút qua nhà
Xin ngân giọng hát, đừng khua trống
Hãy nói lời yêu, chớ bẻ hoa
Phút cuối, mỉm cười không luyến tiếc
Đã đi trọn vẹn bước chân mà !
Vân Hạ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét