CHÓ SÓI
Nghĩ cũng khen mi cái mõ dài
Tập bầy săn bắt thính đôi tai
Mi làm loài thỏ kinh kinh vía
Mi khiến lũ chồn khiếp khiếp oai.
Mi mạnh, sao không tìm đuổi cọp ?
Mi hùng, mà lại kiếm lùa nai !
Tài cao chí cả mi đâu nhỉ ?
Để cảnh rừng hoang dã thế nầy !.
CON HEO
Ột ột là mi chính họ Trư
Nuôi mi trông lớn biết bao chừ !
Cám ăn sớm tối lo hì hục
Nước uống trưa chiều mệt ngất ngư.
Thân béo, chẳng hay đời thiếu thốn
Tai to, nào biết nợ thừa dư.
Công nầy ví đổi chừng nhiêu thịt ?
Chỉ sợ người chê bịnh trái mùa !
CON GÀ
Ồ phải rồi, mi thật giống gà !
Không như dã Hạc chốn trời xa.
Lúa kho sẵn đó, tươi lông cánh
Dao thớt chờ đây, lóc thịt da.
Sớm tối nào hay cơn biến loạn
Tháng ngày đâu biết buổi can qua.
Ngẫng cao cổ gáy năm ba tiếng
Vũ điệu oai phong ở xó nhà.
CON MÈO
Tướng cọp, mà mi thật giống mèo
Đuổi săn bắt chuột, phóng như cheo
Đêm thì đôi mắt long lanh sáng
Ngày lại một thân dỏng dạc trèo.
Quấn quít chân người ra vẽ nịnh
Co ro xó bếp tưởng như nghèo.
Đời mi làm tớ mong ơn chủ
Một miếng cơm thừa, thế cũng theo !
MẶC PHƯƠNG TỬ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét