CHÙM THƠ XƯỚNG HỌA NHỚ QUÊ
TỊNH VIÊN, VÕ ĐÌNH CỬ, CA DAO,
NAM KHA, MAI QUANG, THY LỆ TRANG.
BÀI
XƯỚNG
NHỚ QUÊ
Nức nở ai gieo dạ khúc buồn
Điệu chùng, cung đắng khẽ âm buông
Tựa hồ gió thổi thuyền xa bến
Như thể vàng rơi lá lạc nguồn
Mảnh khảnh mai gầy tươm sắc nhạt
Vật vờ liễu mộng gấp trăng suông
Cố hương ngoảnh lại xa vời qúa
Đôi hớp khê trà, lệ bỗng tuôn.
Tịnh Viên
BÀI HỌA
Y ĐỀ
Tiếng nhạc đàn ngân bỗng tủi buồn
Tim ai nhắc thuở mộng sầu buông
Chim gù kiếm bạn bên vườn ổi
Cuốc
tỏ tìm đôi cạnh ngõ nguồn
Thổn thức tâm hồn ai nghĩa bạc
Nồng cay trí dạ kẻ tình suông
Bao ngày tẻ nhạt luôn thầm nhớ
Để mắt mi tràn lặng lẽ tuôn.
Võ Đình Cử
TIẾNG ĐÊM
"Tắc kè"!...Ai oán, khốc khô buồn
Tĩnh mịch miền khuya lạnh tiếng buông
Khúc phượng tàn canh chưa
thấm giấc
Giây loan chùng phím đã khơi nguồn
Ngậm ngùi cung quế màu son lẻ
Nhạt nhẽo thềm trăng chén rượu suông
"Dạ Cổ Hoài Lang" ngoài vạn dặm
Vỡ òa kỉ niệm, giọt sầu tuôn.
NÂNG CỐC NHỚ NGƯỜI
Cuốc trở canh khuya khúc niệm buồn
Nuốt cay, nuốt đắng giọt sầu buông
Vọng âm khách lữ sầu xa xứ
Cám cảnh đầu xanh tủi lạc nguồn
Chốn lạ trùng trùng, đầy tuyết lạnh
Trăng xưa nhạt nhạt, khuyết vầng suông
Đêm sầu bóng lẻ đèn hiu hắt
Nâng cốc chờ người lệ ứa, tuôn
Nam Kha
LẮNG TIẾNG CHIỀU ĐI
Hỏi tên rằng biển xanh dâu
Hỏi quê rằng mộng ban đầu đã xa.
Bùi Giáng
Nắng tà nuối lại chút tơ buồn
Hờ hững chuông chùa mấy giọt buông
Cánh xoải chim di mù mịt cội
Chân ròng khách lữ tít xa nguồn
Nhấm đo trái đất bao từng phẳng
Thử tính dòng đời mấy khúc
suông
Có phải chiều đi vào lặng lẽ
Chừng như đã có giọt thầm tuôn!
BUỒN
Chỉ biết lòng riêng khắc khoải buồn
Chẳng vì nắng tắt, ánh chiều buông
Hay trăng hờ hững xa non lạnh
Để suối bâng khuâng nhớ cội nguồn
Người mãi mê say bầu
rượu nóng
Em còn cay đắng cuộc tình suông
Giòng sông định mệnh chia hai lối
Từng sợi tơ sầu...se sắt tuôn...!
Thy Lệ Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét