HỎI
Hỏi ai có nhớ đến ta không ?
Khi ngắm trời khuya bóng nguyệt lồng
Duyên mới đong đầy ngày cuối hạ
Tình đà héo úa buổi tàn đông
Lòng người tựa lá trong cơn gió
Thân phận như hoa giữa bụi hồng
Nào biết mai đây còn gặp lại
Hay là trọn kiếp mãi hoài trông ?
NỖI NIỀM
Nỗi buồn ray rứt chẳng buông tha
Chén đắng mềm môi, giọt lệ hòa
Một thuở êm đềm vui gắn bó
Bao ngày tủi hận khóc chia xa
Phượng tàn, máu thấm trang tình cũ
Mây khuất, sương hoen bóng nguyệt tà
Biết chẳng bao giờ còn gặp lại
Mà không quên được chuyện đôi ta.
TIẾNG VE GỢI NHỚ
Tiếng ve hối hả cuối sân chùa
Phương vĩ trên cành gợi thuở xưa
Anh bước chân trần băng lối cỏ
Em nghiêng tóc xõa tựa thân dừa
Chưa trao nụ thắm trong tia nắng
Đã sợ hoa tàn dưới hạt mưa !
Từ đấy lòng riêng luôn luyến tiếc
Mỗi lần hè đến khoảng hiên trưa.
Phương Hà
Tháng 4/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét