BẢO LỘC NGÀY XƯA
Bài xướng Phương Hà
Một khoảng không gian đẹp tựa thơ
Lung linh huyền ảo vạn sao mờ
Bầu trời lãng đãng sương buông khói
Hồ nước long lanh trăng nhả tơ
Ngơ ngẩn hồn say đêm lạc lối
Lênh đênh thuyền giạt sóng xô bờ
Tách trà sen ướp hương thơm ngát
Say đắm đôi lòng lạc cõi mơ.
XỨ NÚI CHIỀU MƠ
Bài họa Hạ Thái Trần Quốc Phiệt
Gõ sanh ... hề ... hát khúc ... xuân thơ
Hề! ... dấu ngày xưa ... mấy nhạt mờ!
Chân nhạn đa tình hằn phiếm thạch
Lời oanh thanh thoát vướng cung tơ
Mây bàng bạc trải giăng đầu núi
Sương lạnh lùng loang áng cuối bờ
Vạt nắng chiều tan, buồn chất ngất
Đối hình, ngờ ngợ tưởng là mơ!
San Jose, Dec-2013
DÒNG SÔNG KỶ NIỆM
Bài họa Lê bá Lộc
Dòng sông kỷ niệm một nguồn thơ
Dấu mãi trong tim khó nhạt mờ
Gió hối trăng về treo ngọn trúc
Đêm dành sương lại phủ mành tơ
Đìu hiu mặt nước thuyền neo bến
Héo hắt chân mây sóng vổ bờ
Dĩ vãng hôm nào nơi cố quận
Ngậm ngùi đất khách mỗi lần mơ
ĐÀ LẠT MỘNG MƠ
Lê Văn Thanh họa nguyên vận
Cao nguyên cảnh trí suối nguồn thơ
Bàng bạc sương loang quyện ảo mờ
Trùng điệp núi non mây nhả khói
Thác hồ huyền tích dệt mành tơ
Hồn say hương ngát quên đường lối
Bước lạc rừng hoa chẳng mé bờ
Nhớ lắm đồi chè xanh bát ngát
Mắt ai dan díu sắc huyền mơ
VỀ CHƠI BẢO LỘC
Bài họa Thủy Lâm Synh
Về chơi Bảo Lộc cảnh nên thơ
Sáng sớm sương lam đỉnh núi mờ
Thấp thoáng đồi xanh mây vấn tóc
Xa xa suối bạc khói giăng tơ
Non sơn dịu vợi xinh muôn cõi
Nước dát long lanh đẹp khắp bờ
Cổ độ trăng nghiêng cài bóng xế
Lòng người lữ khách vẫn hoài mơ
Dec. 20, 2013
NON NƯỚC CÕI THƠ
Bài họa Trần Văn Hạng
Điệp trùng xanh thẳm một màu thơ
Sáng sớm sương giăng khói phủ mờ
Trưa đứng, hồ soi mây gợn sóng
Chiều tà, núi chiếu nắng buông tơ
Mê tình khách viếng lòng vương bến
Mến cảnh người thăm dạ nhớ bờ
Nước biếc non cao ai tạo dựng
Hồn say ngây ngất giữa cơn mơ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét