|
Trần Ngộ |
DUYÊN
NỢ
Biết
rằng em lỡ bước sang sông
Thôi
có còn gì để ước mong
Trở
lái thuyền kia chừ khuất bến
Quay
lưng ván nọ đã xa dòng
Từ
đây quên hết vần thơ cũ
Phương
đó mong ai chớ bận lòng
Duyên
đã không thành thì chẳng nợ
Chúng
mình đôi ngả thế là xong
Trần
Ngộ
(Lâm
Đồng)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét