Thứ Ba, 10 tháng 11, 2015

ĐÔNG – Đức Hạnh cùng thi hữu


ĐÔNG
Mỗi độ lũ về nước trắng sông
Không gian u ám cả mùa đông
Cỏ cây than thở, cành xơ xác
Đất nước chờ mong, khúc ấm nồng
Gió vẫn tung hoành, đau biển đảo
Mây còn ngang dọc, thắt tim lòng
Nghĩa tình, xin chớ quên quê Mẹ!
Bảo tố ngang tàn… có thấu không?
Đức Hạnh
9.11.2015

BÀI HỌA:

MÙA THƯƠNG
Mùa thương gió trở dạt triền sông
Khảm nắng như đùa buổi chớm đông
Oải cánh chuồn khều cơn sóng bợn
Oằn lưng nhạn vẽ điểm mây nồng
Thuyền ngang thoảng chạm hờn con nước
Bến ngắm thầm ngơ buốt cõi lòng
Gốc cỗi vàng xơ buồn quyện cỏ
Đêm này hỏi có trút sương không
9.11.2015


ĐÔNG BUỒN
Mưa tràn nước đổ trắng dòng sông
Lối nhỏ em về thấm lạnh đông
Mẹ bỏ vườn xưa chiều hạ trắng
Cha rời chốn cũ buổi xuân nồng
Niềm thương mãi đó tình quê nặng
Nỗi nhớ còn đây nghĩa tận lòng
Ngọn gió chiều hoang heo hút thổi
Mây lùa bến vắng có buồn không ?
Nguyên Nhật
9.11.2015

SẦU ĐÔNG
Ngắm lũ dâng trào trắng khúc sông
Chân trời xám xịt tiết ngày đông
Muôn loài đắm ngập nơi băng giá
Vạn vật mong sang cảnh nắng nồng
Bão táp gieo sầu đau đất mẹ
Mưa sa chuốc tủi xót tâm lòng
Cầu cho tạo hóa người ưu đãi
Để những rau mầu khỏi mất không
Thanh Long
9.11.2015

NỢ NƯỚC
Tình nhà nợ nước với non sông
Quyết tiến đương đầu chẳng sợ đông
Chớ điếc khi nghe lời sáo rỗng
Đừng ngơ lúc thấy chuyện hôi nồng
Chung lưng sức góp gìn trăm lộng
Đấu cật tài gom giữ một lòng
Đá nát vàng phai tâm bất động
Cho dù vật đổi, dạ thì không .

NÓNG BIỂN ĐÔNG.
( Nam quốc sơn hà Nam đế cư,
Tuyệt nhiên định phận tại Thiên thư )
Lời ca đẹp mãi những dòng sông
Đất nước chan hòa tận biển đông
Ranh giới sách trời hằng dấu ấm
Biên thùy dân tộc đã ghi nồng
Mà sao cận quốc bầy tâm xảo...
Có phải ..láng giềng chẳng nể lòng!!!
Đâu dễ ! ngàn năm văn hiến lụi...
Bao phen thụt mạng nhớ hay không???
Tuan Nguyen
9.11.2015

LŨ ĐẾN
Lũ đến dâng trào cả khúc sông
Mưa về bão giật nổi đàng đông
Giông tràn đất ngập muôn người khổ
Nắng dội trời ban vạn kẻ nồng
Cuộc sống ơi ! Luôn buồn xót phận
Trần gian ạ ! Mãi tủi đau lòng
Cầu cho thượng đế thương đời mẹ
Vụ lúa bao mùa đỡ mất không
Nàng Thơ
9.11.2015

CẢM CẢNH
Phảng phất xa nghe tiếng sóng dờn
Trời thu như gợi tấm lòng son
Kiến ong vơ vẫn tìm cây cối
Hoa cỏ tơi bời tủi nước non
Trăng sớm xa trông miền cố độ
Mây chiều như vẽ bóng cô thôn
Quần thoa ai kẻ tri âm đó
Ngâm hoạ vài câu đỡ lúc buồn.
9.11.2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét