Thứ Bảy, 24 tháng 10, 2015

HỌA THƠ NGUYỄN CÔNG TRỨ “VỊNH MÙA ĐÔNG” - Đức Hạnh cùng thi hữu



VỊNH MÙA ĐÔNG

Nghĩ lại thì trời vốn cũng sòng,
Chẳng vì rét mướt bỏ mùa đông.
Mây về ngàn Hống đen như mực,
Gió lọt rèm thưa lạnh tựa đồng.
Cảo mực hơi may ngòi bút rít,
Phím loan cười nhuộm sợi tơ chùng.
Bốn mùa ví những xuân đi cả,
Góc núi ai hay sức lão tùng.
    NGUYỄN CÔNG TRỨ

BÀI HỌA:

GIAI ĐIỆU BỐN MÙA

Bốn mùa giai điệu vẫn không sòng,
Nơi nóng như hè chốn lạnh đông.
Phía bắc run lòng sương trắng núi,
Phương nam mát mặt lúa xanh đồng.
Người cày quần quật đôi chân đất,
Kẻ ngủ thảnh thơi chiếc áo chùng.
Được mỗi xuân về hoa thắm nở,
Muôn loài sống khoẻ chẳng thua tùng!
                                       Đức Hạnh

HỌA SẦU ĐÔNG

XUÂN tươi Hạ cháy hỏi sao sòng?
Lá rụng Thu vàng lạnh lẽo Đông
Kẻ chốn lều tranh vai áo bạc
Người nơi gác ngọc cửa khoen đồng
Mưa lùa run rẩy thân tê cóng
Gió bạt tả tơi xác rũ chùng
Nếu chữ công bằng chia sẻ rộng…
Trần gian tỏa mát giữa muôn Tùng
                                Cư Nguyễn

VỊNH CÂY TÙNG
       Đảo vận
Dẻo dai chống chọi sức như tùng
Gió táp mưa sa chí chẳng chùng
Mốc bạc đầu trần trông giống tuyết
Thâm đen thân lộ ngó như đồng
Hiên ngang chịu đựng chìm trong rét
Can đảm dãi dầu đứng giữa đông
Có giỏi thi gan cùng lão bá
Dù to lớn khỏe khó chung sòng .
                     Lưu Xuân Cảnh
                        22.10.2015

VỊNH THẾ THỜI.

Tạo hóa bày ra vốn chẳng sòng
Khi mà thế giới đã người đông
Áo cơm khốn khó thì tủi phận
Của cải dư thừa lại bốc đồng
Thế thái ân tình ôi vẫn hẹp !
Nhân sinh nghĩa cử lại càng chùng
Dường như giai cấp còn phân cách !
Mà sánh chi đây " Bách " với " Tùng "
                               Tuan Nguyên
                                22.10.2015

ĐỢI CHỜ

Mòn mỏi đợi người ở bến sông
Thu tàn lá rụng trở mùa Đông
Nhiều đêm cảm thấy lòng tê buốt
Lắm buổi cô đơn lạnh tựa đồng
Thấp thoáng ngoài xa sương rãi thảm
Phất phơ trước mặt vạt tơ chùng
Lững lờ đâu đó hồi chuông vọng
Văng vẳng bên kia trống điểm tùng ./.
                                Nguyên Nhật
                                 23.10.2015

THỜI LỆNH

Đừng chê tạo hóa áp chưa sòng
Chửa hết thu thì chẳng tới đông.
Chuyển tiết phải qua thời hạn mức
Thỉnh trời cần có lệnh chuông đồng.
Mực còn ươn ướt lo gì rít
Phím sẽ căng căng lọ sợ chùng
Chống mắt nhìn xem hoa đậu quả
Xanh nguyên vẫn rụng cứ chi tùng...
              Tau Dotrong  Bắc giang
                       23.10.2015

SỐNG NHƯ TÙNG.

Thời xưa chủ yếu mặc nâu sòng.
Phụ lão muôn đời sợ tiết Đông.
Bởi gió từng cơn dường bão lộng
Vì sương cả tháng vẫn khô đồng...!
Mưa phùn giá lạnh thương màu ũng.
Rét ngọt lầm than nẫu cảnh chùng ...
Cực những cô nàng mang yếm thủng.
Người ta vẫn nguyện giống cây tùng.!.
                                         Vui Hieu
                                      23.10.2015.

TUẦN HOÀN

Mọi thứ trời sinh vốn đã sòng
Qua mùa nóng nực lại vào đông
Mây ngàn lộng lẫy đùa sao nguyệt
Gió núi vi vu giỡn ruộng đồng
Cuộc sống như bài thơ viết dở
Nhân sinh tựa phím nhạc gieo chùng
Tuần hoàn lý lẽ hoài không dứt
Vạn vật chưa ai thọ sánh tùng.
                        Thành Long
                        23.10.2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét