ĐỘC ẨM TRONG CHIỀU ĐÔNG
Một mình ngồi trước tách cà phê
Trong buổi chiều đông lạnh tái tê
Ánh nắng dần phai trên ngọn cỏ
Màn sương nhẹ phủ khắp bờ đê
Quán tranh vắng vẻ không người đến
Bến nước đìu hiu chẳng kẻ về
Rưng lệ nhớ thương ngày tháng cũ
Bếp hồng...ấm áp nghĩa phu thê.
Sông Thu
( 14/12/2022 )
Thơ Họa:
NHỚ VỢ TRỜI ĐÔNG
Cho qua những tiếng trách bình phê
Giữa lúc nhân tình vốn liệt tê
Chiều xuống lan nhòa trên đám ruộng
Mưa vùi lả tả xuống con đê
Bên ven đường nhỏ chờ ai đến
Dưới trạm sông khua đón kẻ về
Bỗng thấy nao nao buồn tấc dạ
Mơ màng chạnh nghĩ đến hiền thê...
Paris, 14/12/2022
TRỊNH CƠ
NĂM 75 LẦN ĐẦU NGHE NHẠC
Những tưởng nghe ca giọng rất phê,
Chẳng ngờ người hát giọng bên tê!
Lời ca lải nhải lời văn sáo,
Giọng nói tuôn trào giọng vỡ đê.
Thính giả xôn xao hàng ghế trống,
Người ta lục tục bỏ ra về.
Văn chương thuở ấy đi đâu mất?
Tiếng Việt ngày nay sao thảm thê?
Đỗ Quang Vinh
14-12-2022
SÓNG NƯỚC TRÀ DƯ.
Trà dư tưởng rượu hậu, buồn phê
Nó khiến hồn ta bỗng lạnh tê
Bão tố thoắt lùa mưa cuối biển
Cuồng phong chợt nổi gió đầu đê
Từ đi thủa ấy mong thư đến
Tới hẹn thời nay bặt tín về
Đồng ẩm lạnh dần tan khói mộng
Còn hình sóng nước đọng lê thê...
Utah 14 - 12 – 2022
CAO MỴ NHÂN
ĐỘC ẨM ĐÊM NÀY…
(Hoạ 4 vần)
Độc ẩm đêm này cốc rượu phê,
Đắng cay xưa đã hết lòng tê.
Đường trần nay đã yên thân đến,
Đất mẹ giờ không trọng lối về.
Đông gió dạt dào nơi xứ khách,
Đồi thông êm ấm nghĩa tình thê.
Đạo duyên luôn giữ mình an lạc…
Đời mộng cố hương hết não nề !
Liêu Xuyên
BÃO TUYẾT
Đang uống một mình chẳng thấy phê
Ngoài trời tuyết đổ làm tay tê
Khó nâng lên chẳng làm hao rượu
Chưa nuốt vào nên phải đắp đê*
Khô mực nhâm nhi chờ bạn đến
Thịt hầm xong đợi vợ con về
Lửa lò sưởi đốt lên cho ấm
Xua lạnh lùng cơn bão thảm thê.
Dec 14 2022
Võ Ngô
* ngôn ngữ nhậu , uống không qua quận.
SẦU ĐỘC ẨM …
Một mình quán vắng một ly phê
Gió rít, mưa gào rét lạnh tê
Tiếng hát não nùng qua điệu lý
Nắng chiều rã rượi dưới chân đê
Nỗi buồn man mác dưng ùa tới
Ký ức nao nao bỗng trở về
Ngày ấy xa vời , xa vợi thế
Mà hoài cuộn xoáy nhớ lê thê…
Cao bồi già
14-12-2022
ĐÔNG BUỒN LẠI ĐẾN
1- Cạnh với ly trà vọng chút phê,
Đông về gió phất dạ tê tê.
Nắng vàng phai nhạt sầu heo cỏ,
Tuyết lạnh kéo mờ phớt trắng đê.
Chim vắng tiếng xa lâu chẳng hót,
Người đi biền biệt mãi chưa về.
Thu qua đông bước sang lần nữa,
Kỷ niệm hiện buồn thảm thiết thê!
2- Trà dư tửu hậu hết còn phê,
Đời nghĩ lại buồn tim tái tê.
Lời hứa phủi bay văng đám cỏ,
Câu thề quăng bỏ khuất vành đê.
Ngọt ngào môi mép thơm chim hót,
Chua chát tâm can xót chán về.
Đông đến lạnh tràn đơ cứng họng,
Đau thương tình bội phản lê thê!
HỒ NGUYỄN
(15-12-2022)
ĐỘC ẨM
Cảm đắng mà thôi chẳng thấy phê!
Dù đang còn nóng rớ vô tê
Trong khi chiều xuống tràn luôn trí
Giữa lúc tuyết rơi ngập cả đê
Khó nói giờ này-em dụi mắt…
Sao quên phút ấy-dáng xuân về
Chỉ mong mau tối trùm mền ngủ,
Nhưng có được đâu-nhớ thảm thê!
Thái Huy
12/14/22
ĐỊNH CƯ VIỄN XỨ…
Ca sĩ phòng trà hát mới phê…!
“Đường xưa lối cũ” thấm buồn…”tê”
Cây đào lũ quét cành phơi gốc
Đường phố sông tràn nước vỡ đê
Hải ngoại Noel người hội tụ
Quê nhà Xmas kẻ quay về
Tạm dung đất khách thương hoàn cảnh
Tị nạn thân già nhớ thiếp thê…!
Mai Xuân Thanh
Dec. 14, 2022
CẠN CHÉN QUAN HÀ…
Nâng chung rượu đế bạn bè phê
Cạn chén quan hà buốt dạ tê
Nhớ lại ra khơi nằm giữa biển
Kinh qua lội suối ở gần đê…
Năm canh thức trắng lo nơi đến
Sáu khắc ưu tư sợ lối về…!
Trúc mã thanh mai đừng gảy gánh…!
Cụng ly phu phụ nghĩa tình thê…!
Mai Xuân Thanh
December 14, 2022
CÔ ĐƠN.
Nắng tắt sương mù lạnh phủ phê,
Đầy trời mây tím gió chiều tê.
Bơ vơ lá héo vương đầu ngõ,
Ngơ ngác cây tàn đứng cuối đê.
Bến đón thuyền xưa không trở lại,
Người mong tình cũ chẳng quay về.
Ly trà một bóng bên song cửa,
Trăng lặn sao mờ cảnh thảm thê.
Mỹ Ngọc.
Dec. 14/2022.
NGÀY ĐI
Bản đàn vừa dứt khách còn phê!
Quán cóc mưa ngoài giọt tỉ tê.
Lặng lẽ con thuyền neo dưới bến
Mơ hồ đèn hiệu chớp trên đê.
Đìu hiu cảnh vật làm xao xuyến
Xào xạc gió chiều gợi thảm thê.
Đã quyết ra đi vì vận nước
Trùng dương nào biết mấy ai về?
Mai Lộc
12-14-22
CẢNH ĐÔNG
Uống tách trà gừng chẳng thấy phê
Mùa đông ảm đạm lại ùa về
Bầu trời ủ xám bên khung cửa
Cỏ lá phơi vàng cạnh lối đê
Bếp sưởi hồng hơ lòng lạnh ngắt
Sương choàng trắng phủ dạ buồn tê
Quê hương xứ Huế xa vời tận
Kỷ niệm răng còn nhớ rứa thê
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 12/14/2022
CHIỀU ĐÔNG BÂNG KHUÂNG
Rượu nhạt vài ly uống cũng phê
Bâng khuâng trước cảnh tiết Đông về
Chẳng người thân thích mà tâm sự
Không kẻ tâm giao để tỉ tê
Gió bấc lao xao xuyên liếp cửa
Mưa phùn lấy phất rớt triền đê
Nhớ ngày tháng cũ còn xum họp
Đâu có âu sầu đến thảm thê
Mquang
20221214
ĐỘC ẨM KHI TÀN ĐÔNG
Giọt đắng cà phê chửa đủ phê
Tàn đông độc ẩm dạ càng tê
Thề non nhớ buổi chờ trên bến
Hẹn biển thương thời đợi dưới đê
Một thoáng người đi không trở lại
Trăm năm kẻ ngóng chẳng quay về
Em gần hóa đá làm Tô Thị
Anh ở bên trời có vọng thê?
Thanh Song Kim Phú
CA.Dec/14/2022
KHÔNG NHƯ NIỀM MONG
Trẻ khổ mong già được phủ phê
Cúi đầu làm lụng chẳng mô tê
Vòng vàng mót vật vờ trên sóng
Tuổi tác rơi tuồn tuột dưới đê
Bởi nợ di căn…tình mãi trả
Vì duyên đứt mối…nghĩa không về
Tương lai, dĩ vãng mờ sương khói
Hiện tại xuôi dòng chảy thiết thê
Lý Đức Quỳnh
15/12/2022
HOÀI THÊ DẠ KHÚC
Ngồi khoanh tay rế tách cà phê
Đông đến thu tàn dạ tái tê
Ngày nhớ đêm thương mờ bến nước
Trăng tròn nguyệt tỏ rọi bờ đê
Câu thơ nghèn nghẹn hồn thu thảo
Thi tứ bùi ngùi bỗng hiện về
Phu phụ xa nhau từ dạo ấy
Chỉ còn để lại ảnh hiền thê
Trần Đông Thành
CHIỀU ĐÔNG ĐỘC ẨM
Cạn chén lưng bầu cảm thấy phê
Bên chiều bấc lạnh buốt lòng tê
Mưa đưa rét lại lùa thôn xóm
Gió cuộn mây vờn phủ lối đê
Vắng vẻ lều tranh mong kẻ đến
Đìu hiu ngõ trúc ngóng người về
Đêm dần buông xuống tàn canh mộng
Quạnh bóng riêng mình dạ thiết thê
Hương Thềm Mây
15.12.2022)
(GM.Nguyễn Đình Diệm )
GIẤC MƠ HỘI NGỘ
Nhấp chén tương phùng,dạ phủ phê,
Say men rượu ấm,trí hồn tê,
Đinh ninh từ bấy là ly biệt
Ngây ngất giờ đây có trở về.
Loang bóng thuyền xa,neo cuối bãi...
Thoáng ai khách lạ,viếng triền đê.
Hàn huyên tâm sự...sao cho cạn,
Quên hết niềm đau,nỗi thảm thê...
Thanh Hoà
15/12/2022
ĐÊM BÃO TUYẾT
Lặng lẽ một mình với cốc phê
Đông sầu quạnh qũe dạ càng tê!
Chập chùng tuyết trắng giăng đầu núi
Bàng bạc trăng mờ phủ cuối đê
Cứ sợ… nước tràn khi bão nổi
Còn e… Nai lạc lúc đêm về
Lòng riêng ngơ ngẩn buồn trăm mối
Gió rít từng cơn thật thảm thê!
Thy Lệ Trang
QUÁN VẮNG CHIỀU MƯA
Ngồi uống bên hồ nhớ phủ phê
Chiều đông gió lạnh rủ nhau về
Người đi nhẹ gót nồng hương cỏ
Kẻ ở rung lòng mỗi khúc đê
Quán nước đìu hiu giờ vắng bạn
Mái tranh nhỏ giọt lặng buồn tê
Nông Lâm .....Trường cũ mờ sương khói
Sao chẳng dùm em thoát thảm thê ...!
Chung Văn
15/12/2022
QUẠNH CẢNH ĐÔNG VỀ
Đông dầm bấc cuộn rét lê thê
Khí lạnh hùa nhau tiếp … tiếp về
Nhiệt giảm lui dần càng buốt giá
Thủy phần giáng mạnh cảm hanh tê
Ngàn bông tuyết sánh choàng lưng núi
Bấy chụm lau ngời rợp mé đê
Quạnh cảnh nhớ người thương thuở nọ
Ấm chè sáng dậy nhắp đồng phê !!!…
Mai Vân-VTT
17/12/22.
CHIỀU ĐÔNG NGẬM NGÙI
Độc ẩm, trà ngon cũng chẳng phê
Nỗi buồn cô lẻ lại ùa về
Ngoài trời, bấc lạnh tràn cây cỏ
Trên bến, sương mờ phủ mặt đê
Khăn quấn kín bưng còn rét cóng
Áo choàng dày sụ vẫn run tê
Nhớ xưa đối ẩm bên lò sưởi
Ấm áp tình phu với nghĩa thê.
Lưu Lan Hương
ĐÊM ĐÔNG DẰNG DẶC
Đêm đông thời khắc cứ lê thê
Chăn phủ trùm đầu vẫn rét tê
Mặc chiếc áo xưa từ cố mẫu
Mơ làn hơi ấm của hiền thê
Nỗi buồn quạnh quẽ luôn đeo đẳng
Ký ức đông vui lại hiện về
Ước được xum vầy như thuở ấy
Không còn nỗi nhớ mãi đăng đê.
Nguyễn Đông Anh
QUÁN CHIỀU NHẠT NẮNG
Giọt rơi đắng ngắt đậm đà phê
Để mối sầu ai mãi tỉ tê
Mờ ảo còn vương hơi khói tỏa
Bâng khuâng vẫn đợi chút hương về
Hàng dừa cao vút tầng phong lá
Tóc bím nhạt dần giữa lối đê
Quán vắng ghế thưa chiều nhạt nắng
Nỗi buồn quê cũ đọng lê thê
Lê Mỹ Hoàn
12/18/2022
THƯƠNG
Thương nơi đồng ruộng, nhớ đường đê
Thương mái tranh nghèo bếp lạnh tê
Thương buổi ly hương sao vội vã
Thương ngày đáo xứ lại lê thê
Thương quê áy náy chưa đền đáp
Thương nước cam đành chẳng muốn về
Thương giới công nông giờ vẫn khổ
Thương thay lời phỉnh vẫn còn phê!
DUY ANH
12/18/2022
NHỚ VỢ HIỀN
Độc ẩm, rượu ngon cũng chẳng phê
Nhớ hoài bóng dáng của hiền thê
Củi lò lo sẵn từ thu đến
Khăn áo đan xong trước bấc về
Sữa cháu, cơm con luôn tất bật
Việc nhà, buổi chợ mãi đăng đê
Đông này xa cách sao buồn thế
Lạnh tự trong lòng rét cóng tê.
Vân Phương
( Mùa đông 2022 )
HOÀI CẢM ,
Sáng tinh mơ đã thấy màu phê
Từng giọt nâu vàng khiến dạ tê
Khắc khoải khi hoàng hôn nhạt cảnh
Bâng khuâng lúc bóng tối nhoà đê
Chốn quen gợi lại tình thương đến
Xứ lạ mang theo nỗi nhớ về
Hoài cảm mối lương duyên thắm thiết
Người xưa đâu trống vắng lê thê !
PHƯỢNG HỒNG
ĐÔNG VỀ UỐNG RƯỢU MỘT MÌNH
Ngồi uống mình ta đã phủ phê
Mối tình sầu lặng lẽ buồn tê
Mưa khuya lả tả qua đầu núi
Gió sớm mơ màng lướt cuối đê
Trên một thuyền con người sắp đến
Giữa hai bờ vắng kẻ mong về
Trầm ngâm ngắm cảnh tà dương xuống
Kiếp sống giang hồ thấy thảm thê ...
TẠ VƯƠNG KIM
(21/12/2022)
CHIA SẺ NIỀM VUI
(Thơ cám ơn)
Bạn họa nhiều thơ đọc phủ phê
Ngẫm từng câu chữ sướng run tê
Khoan thai thưởng thức, lòng thư giãn
Thong thả ngâm hò, dạ đắm đê
Tưởng chốn Lãng Phong cùng tụ đến
Dường nơi Đường Quán lại quay về
Hân hoan kết chặt tình thi hữu
Ấm áp dù trời lạnh thảm thê.
Sông Thu
( 21/12/2022 )
bài nào cũng hay
Trả lờiXóa