Thứ Năm, 15 tháng 12, 2022

KIẾP GIANG HỒ -Thơ Sông Thu và Thơ Họa

 




KIẾP GIANG HỒ

 

Ta, kẻ giang hồ núi sông

Chí trai ngang dọc tang bồng

Rong ruổi một đời phiêu lãng

Không màng kẻ nhớ người mong.



Bao nhiêu cô gái vừa quen

Long lanh mắt biếc môi mềm

Nào đã có gì kỷ niệm

Mà mong ngày tháng dài thêm?

 

Chiều mưa quán nhỏ ta ngồi

Ghế tre sắp thành cặp đôi

Một mình gác chân hai ghế

Cảm thông nhé chủ quán ơi !

 

Mưa có về ngang chốn xưa

Chắc giờ gió đang chuyển mùa

Lành lạnh hơi sương mờ xuống

Bếp nhà, củi lửa vừa khua ?

 

Tháng ngày vùn vụt trôi qua

Cội mai thềm cũ đã già ?

Em còn đợi bên song cửa

Mắt buồn dõi phía trời xa ?

Sông Thu

 

Thơ Họa:

 

HOÀI NIỆM

 

Ta về hiu hắt bên sông

Đã chán đời luôn ngược dòng

Hình ảnh ngày xưa hiển hiện

U hoài trong những chờ mong

 

Còn đâu những kẻ thân quen

Hối tiếc hình ai tóc mềm

Lời thơ còn đọng trên lá

Thương em đứng đợi bên thềm

 

Đây bên suối vắng ta ngồi

Lòng ước mơ mình lứa đôi

Đợi lúc hai người chung ghế

Đời vui lắm bạn tình ơi !

 

Mưa đổ hột bên suối xưa

Ta đang ở thuở giao mùa

Trời mát khi hoàng hôn xuống

Đàn trẻ trống kèn đang khua

 

Ngày tháng vụt trôi nhanh qua

Tuổi xuân nay đã hơi già

Vẫn đợi người đi ngoài cửa

Luôn nhìn về chốn phương xa….

       Paris, 02/12/2022

TRỊNH CƠ

 

MỘNG LÃNG DU

 

Ta đi năm núi bảy sông 

Mộng say một giấc " tang bồng "

Dọc ngang chí cả phiêu hốt 

Tạm quên nửa hồn nhớ mong



Quán trọ ven đường lỡ quen 

Cô em eo nhỏ , cơ mềm

Cũng xin dừng trên đôi mắt

Chẳng dám đèo bồng chi thêm



Những chiều biên giới ủ mưa 

Những đêm phố thị giao mùa

Từng giọt rơi đều thánh thót

Tiếng sầu thê thiết nhẹ khua



Tháng ngày lướt thướt vụt qua 

Gót chân phiêu lãng về già

Nhớ em mắt buồn xưa ấy 

Men nồng có nhớ bạn xa ...?

Chung Văn

1/12/2022

 

ĐỜI TRAI QUÂN NGŨ

 

Tôi người bảo vệ non sông

Thân trai thỏa chí phiêu bồng

Đem nửa cuộc đời dong ruổi

Ai người là kẻ thương mong ?

 

Lội suối trèo non cũng quen

Giày sô bụi bám bùn mềm

Màn trời chiếu đất làm bạn

Gian khổ nhọc nhằn mãi thêm

 

Dừng quân nón sắt tạm ngồi

Nhớ thuở chúng mình đẹp đôi

Làm đẹp phố phường lễ cưới..

Họ hàng vui vẻ em ơi !

 

Nghĩ phép về thăm chốn xưa

Vào Xuân mai nở đang mùa

Sương chiều chầm chậm buông xuống

Bếp lửa mẹ hiền nấu khua

 

Thế rồi ngày tháng dần qua

Thời cuộc đưa đẩy …tuổi già

Sống nửa cuộc đời viễn xứ

Ngóng về quê mẹ phương xa !

mQuang

20221202

     (Vào đông 2022)

 

MỘT CHÚT CUỐI NĂM

 

Đã mất nước và cả sông

Đang tìm lại giữa phiêu bồng

Điều này cho biết hơi khó

Cũng vẫn tra tay thể mong

 

Gọi tên từ những thân quen

Chỉ thấy vọng âm thật mềm

Kẻ vắng người thời đã khuất

Quay lưng nỗi nhớ đau thêm

 

Bên ly rượu mạnh riêng ngồi

Cánh nhạn về khuya lẻ đôi

Mờ nhạt cùng mây khói thuốc

Còn chi nữa nhỉ trời ơi!

 

Và nữa đâu thân ái xưa

Thu nay lá rụng giáo mùa

Hạc vàng thôi cũng khuất bóng

Cuốc giục lại ngờ guốc khua

 

Năm tháng dần dần lướt qua

Soi gương tóc trắng mình già

Rượu không bạn uống còn đó

Đông tới thương cố quận xa.

Thái Huy

12/02/22

 

LỮ BƯỚC…

 

Mòn gót giang hồ bến sông

Non cao thỏa chí phiêu bồng

Viễn du năm tháng mê mải

Vì chẳng bóng hồng đợi mong

 

Khắp cùng đất lạ trời quen

Chân cứng mài bao đá mềm

Vai áo phong sương bạc phếch

Sao đời mãi chẳng khôn thêm

 

Quán cóc dừng chân ghé ngồi

Ngó người ai cũng chung đôi

Ta cười chín ngượng loi lẻ

Thiên hạ đâu màng gã ơi

 

Dưng lòng bỗng nhớ ai xưa

Tháng hạ chia tay cuối mùa

Giọt lệ long lanh khóe mắt

Vội vàng gót guốc xa khua

 

Lẳng lặng thời gian vút qua

Sương pha mái tóc ta già

Lối xưa sao ngại ngùng quá

Bến cũ bây giờ viễn xa

CAO BỒI GIÀ

  02-12-2022

 

CHÂN LẤM TAY BÙN

 

Chân lấm tay bùn tắm sông…

Ẵm con tay bế, tay bồng

Nuôi dưỡng đứa con chung sức

Thương chồng cột trụ em mong

 

Cha con ngoan ngoãn thân quen

Anh đi uống rượu say mềm

Bằng hữu nhẩm xà mấy chén

Anh em tình nghĩa vui thêm

 

Công viên ghế đá anh ngồi

Vợ chồng hoà thuận đủ đôi

Ái ân thuỷ chung âu yếm

Ở đời thoải mái vợ ơi…..

 

Gần gũi yêu nhau buổi xưa

Cái thời thiếu niên được mùa

Hy vọng lên đời mát mẻ

Trống canh điểm tiếng gà khua

 

Ngó lên song, bóng câu qua

Mới hay rằng tớ cũng già

Không còn trẻ bên em nữa

Sống còn thác gởi phương xa…!

Mai Xuân Thanh 

  Dec. 03, 2022

 

NGẬM NGÙI

 

Em mãi mơ về bến sông

Chiều xưa tóc xoã bềnh bồng

Có bóng hình anh trong nước

Nghe lòng dạt dào nhớ mong

 

Say đắm từ ngày mới quen

Nâng niu từng nụ hôn mềm

Dù chẳng buông lời hẹn ước

Nhưng tình vẫn hồng tươi thêm!

 

Yêu nhau , yêu cả dáng ngồi

Mơ ngày hai đứa chung đôi

Xin trời tác thành mai trúc

Rộn ràng pháo cưới ai ơi!

 

Mưa đã nhạt nhoà lối xưa

Là cũng vàng phai cuối mùa

Thuyền ngẩn ngơ về bến lạ

Lòng buồn theo nhịp sóng khua

 

Năm tháng âm thầm dần qua

Mình gặp  nhau giữa tuổi già

Hai mái đầu nay đã bạc

Ngậm ngùi kỷ niệm mờ xa!

Thy Lệ Trang

 

CÔ LÁI ĐÒ

 

Em là cô lái trên sông

Đời trôi trên sóng bềnh bồng

Tháng ngày khua chèo đưa khách

Gặp gỡ, xa lìa...chẳng mong !

 

Anh, người lữ khách chưa quen

Ánh mắt  xa xăm thật mềm

Dịu dàng ngắm em, chẳng nói

Cho niềm xao xuyến dài thêm...

 

Bâng khuâng nhìn dáng anh ngồi

Em ước mình thành một đôi

Lênh đênh thuyền không bờ bến

Bên nhau trọn kiếp, người ơi !

 

Như trang cổ tích ngày xưa

Chàng hẹn đợi nhau mấy mùa

Lên dường lo toan sự nghiệp

Khi về, lễ cưới, kèn khua

 

Thế nhưng bao đợt xuân qua

Cô lái năm xưa đã già

Chỉ còn đứng trên bờ ngóng

Bóng người biền biệt phương xa

Lưu Lan Hương

 

TÌNH ĐƠN PHƯƠNG

 

Dù qua trăm biển nghìn sông

Gió to sóng lớn bềnh bồng

Anh vẫn miệt mài không nghỉ

Tìm em, thỏa nỗi chờ mong

 

Bao nhiêu cô gái làm quen

Trẻ trung môi đỏ tóc mềm

Lại chỉ khiến anh nhớ lại

Dáng em...nỗi nhớ dài thêm

 

Bên nhau, chưa một lần ngồi

Bước chân nào đã sóng đôi

Chỉ vài lời trao vớ vẩn

Mà sao nhớ quá, người ơi !

 

Hôm nay về lại trường xưa

Phượng tàn, gió đã sang mùa

Nhớ tà lụa vàng thuở ấy

Dáng em yểu điệu guốc khua

 

Bao nhiêu năm tháng đã qua

Chúng ta nay cũng đều già

Lời yêu muộn màng xin ngỏ

Gởi người bạn cũ phương xa

Thanh Giang

 

NỖI NIỀM VIỄN XỨ

 

Vượt biển vừa ra cửa sông

Thuyền con, chiếc lá bềnh bồng

Trùng dương bát ngát rờn rợn

Đất mẹ bồi hồi ngoảnh mong.

 

Lần đầu xứ lạ chưa quen

Nhiều lúc lệ tuôn yếu mềm

Cảnh vật đông về thảm não

Tin nhà mẹ mất buồn thêm!

 

Phòng vắng vào ra đứng ngồi

Xập xoè én liệng từng đôi

Giao thừa đất khách tê tái

Bấm đốt rùng mình khách ơi  !

 

Lòng bỗng mơ về xóm xưa

Bên kia có lẽ giao mùa

Sân trường gốc phượng ru nắng

Những sáng mơ màng trống khua.

 

Lạnh lùng  năm tháng dần qua

Gậy trúc chân xiêu cụ già

Ngơ ngác vời trông cánh hạc

Mịt mờ sương khói đồi xa !

 Mailoc

12-03-22

 

NỬA KIẾP THƯƠNG HỒ

 

Thương hồ nửa kiếp trôi sông

Bơ vơ sóng nước bềnh bồng

Ruổi rong tháng ngày cơm gạo

Mấy đồng bạc lẻ chờ mong

 

Tiền trao cháo múc, ai quen ?

Cầu cho chân cứng đá mềm

Vượt qua những lúc giông bão

Nuôi con,được thấy lớn thêm

 

Hàng rao trước mũi vợ ngồi

Sau ghe chồng lái thành đôi

Mỏi mắt hai bờ lóng ngóng

Người mua gọi bán: ới ,ơi…

 

Gác mái đêm nằm nhớ xưa

Đường quê pháo rộn xuân mùa

Trẻ cười reo chạy mừng tuổi

Mơ màng nghe tiếng guốc khua…

 

Âm thầm tháng lụn ngày qua

Mỗi năm một tuổi thêm già

Bỏ sông nước lên rừng núi

Nương nhờ ruộng rẫy phương xa…

Lý Đức Quỳnh

  3/12/2022



NHỚ MẸ

 

Nhớ hoài về một khúc sông

Lục bình hoa tím bềnh bồng

Cầu ván mẹ ngồi giặt áo

Thương chồng, đôi mắt dõi mong

 

Gian nan vất vả đã quen

Không còn chân yếu tay mềm

Mẹ phải một thân gánh vác

Bổn phận gia đình nặng thêm

 

Suốt ngày không rảnh rang ngồi

Chẳng bù lúc còn đủ đôi

Từ ngày cha đi chinh chiến

Mẹ sao khổ quá mẹ ơi !

 

Con nhớ những đêm năm xưa

Bão giông sấm giật đầu mùa

Mẹ choàng ôm con che chở

Bên ngoài gió quật cành khua

 

Bao nhiêu năm tháng đã qua

Con nay thành một cụ già

Đất khách, lòng hoài trăn trở

Ai chăm mộ mẹ quê xa ?

Nguyễn Đông Anh

   ( 04/12/2022 )

 

MƠ ƯỚC CUỐI ĐỜI

(Trao về người bạn học cũ)

 

Anh mơ về một khúc sông

Đêm trăng, sóng gợn bềnh bồng

Trên thuyền, kề vai im lặng

Một lần thỏa nỗi chờ mong

 

Bốn năm chẳng dám làm quen

Muốn mơn mái tóc nhung mềm

Muốn nắm bàn tay thon nhỏ

Càng ngại lại càng yêu thêm

 

Ghế trống cạnh ghế em ngồi

Đang ngại vì xếp song đôi

Thì đã có người choán chỗ

Giận mình, tức bạn, em ơi

 

Ngày nay nhớ lại chuyện xưa

Trải qua đã biết bao mùa

Thuở ấy sao khờ dại thế

Rụt rè...dẫu nhịp tim khua

 

Giờ đây một đời sắp qua

Thân già, lòng vẫn chưa già

Ước được một lần chung bóng

Trên con thuyền mộng trôi xa...

Hoàng Đình Phương

  ( Tháng 12/2022 )

1 nhận xét: