Thứ Tư, 7 tháng 4, 2021

SOI BÓNG DÒNG SÔNG -Thơ Sông Thu và Thơ Họa

 

Sông Thu Bồn


SOI BÓNG DÒNG SÔNG

 

Đứng nhìn dòng nước, ngắm sông trôi

Sông tự nơi đâu, tận cuối trời?

Đã chảy qua bao miền đất lạ

Ngùi trông số phận của con người

 

Cúi nhìn mặt nước, ngó mây bay

Duyên cớ nào xui trôi đến đây?

Lúc tụ trùng trùng, khi biến mất

Cuộc đời ảo ảnh chẳng ngừng thay

 

Dõi nhìn những đám lục bình xanh

Trôi nổi theo dòng nước chậm, nhanh

Đi mãi chẳng đâu là bến đỗ

Phận người nào khác, quá mong manh!

 

Soi nhìn, thấy lại bóng hình tôi

Sóng gợn nhòa phai dáng nửa vời

Như muốn dời đi, như nán lại

Dùng dằng bước cuối cuộc rong chơi.

   Sông Thu

  (25/03/2021)

 

 

 

Thơ Họa:

 

MÊ DẠI SÓNG NGÀN…

 

Dòng sông già cả, lững lờ trôi

Soi bóng cồn mây lãng giữa trời

Tắm gội nhân sinh bao thế hệ

Trăm năm thương cảm kiếp phần người

 

Gương soi trắng lả, cánh cò bay

Như cả bầu trời gói gọn đây

Xuân hạ thu đông, sông vẫn thế

Bao dung ngửa mặt, chẳng hề thay

 

Bao kẻ thu ngàn dưới sóng xanh

Buồn đời nhẹ dạ, muốn đi …nhanh

Liều như ngọn lá gieo ghềnh thác …

Ngẫm phận con người quá mỏng manh

 

Giật mình soi lại bóng mê tôi

Nhãng phút giây xưa tiếng gọi …vời

Du mộng ngây hồn trong ảo não

Suýt hồi dại bước, rũ xa …chơi…

 

  CAO BỒI GIÀ

  25-03-2021

 

 

 

LẶNG NGẮM DÒNG ĐỜI

 

Lặng ngắm dòng đời mải miết trôi

Tựa như mây trắng ở trên trời

Từ đâu, theo gió bay muôn hướng?

Rồi hoá thành mưa giúp mọi người

 

Dõi ngắm bầu trời thấy én bay

Khi mùa Xuân đến ngự nơi đây

Sang Hè biến mất bay về tổ

Thu đến Đông tàn nối tiếp thay!

 

Cúi xuống nhìn cây nhuộm sắc xanh

Thế mà thời tiết chuyển xoay nhanh

Sang vàng mấy chốc mùa thay đổi

Phận lá ngẫm đời rất mỏng manh

 

Nhìn lại dòng đời có bóng tôi

Mải mê lặn hụp mộng xa vời

Nhiều khi chán nản lòng đau buốt

Nhưng ráng dùng dằng hết cuộc chơi

 

     Songquang

    20210325

 

 

BỐN MÙA NHỚ THƯƠNG

 

Xuân về nắng ấm, áng mây trôi

Vài cánh chim bay giữa biển trời

Đất khách trông xa buồn dịu vợi

Cô đơn khắc khoải nhớ thương người

 

Hạ về mây trắng lững lơ bay

Áo trắng, sân trường... nỗi nhớ đây

Ba tháng chia ly, buồn lắm vậy

Phượng tàn theo gió... ngẩn ngơ thay

 

Thu về man mác, khoảng trời xanh

Gió thoảng mưa phùn én liệng nhanh

Từng giọt mưa buồn rơi lóng lánh

Lá vàng rơi nhẹ xếp từng manh...

 

Đông về giá lạnh cả hồn tôi

Từng cánh chim đơn lạc giữa vời

Trông gió xuân sang... ai có đợi?

Riêng mình thơ thẩn, chẳng buồn chơi...!

 

       Bạc Liêu/26/3/2021

       Hồng Vân

 

 

NGẮM GIÒNG XUÂN CHẢY

 

Sóng nước vô tình cứ nhẹ trôi,

Về nơi xa tắp cuối chân trời.

Trên cầu đứng ngắm giòng xuân chảy,

Bến cũ hương xưa bỗng nhớ người.

 

Mặt nước sương chiều cánh vạc bay,

La đà dỡn sóng khúc sông đây.

Hoàng hôn ngả bóng triều lên ngặp,

Bến đá không thuyền quạnh quẽ thay.

 

Lòng nước, lục bình khóm lá xanh,

Bập bềnh hoa tím vội trôi nhanh.

Thân bèo nào biết nơi nương dạt,

Gió dập mưa vùi phận mỏng manh.

 

Đáy nước in hình có bóng tôi,

Cùng mây lặn ngụp mộng cao vời.

Con thuyền chợt tới khua thành sóng,

Ảo ảnh tan tành, dãn cuộc chơi.

 

     Mỹ Ngọc

     Mar.26/2021.

 

 

DÒNG SÔNG ĐỊNH MỆNH

 

Chiều nay lặng ngắm nước sông trôi

Lặng lẽ màn gương góp bóng trời

Kìa gió vờn lay, rung ngọn liễu,

Này mây uốn lượn, vẽ hình người

 

Thoạt nhìn đáy nước, cánh chim bay,

Chẳng tụ lưu gì mãi chốn đây.

Tựa bão vần xoay, ngàn cảnh đổi,

Như chèo khua khuấy, vạn hình thay...

 

Ngày xưa... đám bạn tóc còn xanh

Nghịch ngợm, thi bơi ráng sức nhanh.

Gió lộng theo dòng đành sóng cuốn...

Một bầy mất hút chẳng còn manh!

 

Nay mình một bóng chỉ còn tôi

Chúng bạn lìa xa, mãi khuất vời..

Thoạt khởi, duyên xui nên tụ họp

Để rồi phận khiến, phải ngừng chơi!

 

Thanh Hoà

 

 

TRẦN GIAN

 

Sông dài mải miết lạnh lùng trôi

Heo hút từ đâu giữa đất trời.

Tất cả trăm sông về biển cả

Mênh mông cát bụi nắm xương người!

 

Man mác nghìn đời mây trắng bay

Chập chùng thành quách dấu còn đây.

Điêu tàn hoang phế rêu phong phủ

Vạn vật vô thường mãi đổi thay.

 

Mộng mị một thời mái tóc xanh

Bồi hồi năm tháng bóng câu nhanh

Giật mình một sáng đầu sương điểm

Sinh tử chập chờn thật mỏng manh!

 

Trần gian vẫn đẹp ở trong tôi

Nhân loại tình thương mãi tuyệt vời.

Sóng gió cuộc đời bao thử thách

Vui cùng dương thế vạn trò chơi.

 

       Mailoc

      3-27-21

 

 

NHIỀU KHI  

 

Một đời xuôi ngược lục bình trôi

Bao tháng năm qua, bởi ý trời?

Sắc tím âm thầm mang nỗi khát

Hoài mơ tốt phận ở bên người

 

Ráng chiều đỏ chói, ngắm diều bay

Hoa nắng mùa xuân tới trụ đây

Khúc nhạc du dương êm ái quá

Đắp bồi mất mát, đợi ngày thay

 

Cụm mây trắng bạch giữa trời xanh

Cơn gió vừa qua lướt thật nhanh

Còn lại chút hương hoa cỏ dại

Giọt sương trong trẻo mỏng và manh

 

Gương hồ phản ánh cuộc đời tôi

Nếp gấp hằn lên trán khó vơi

Đôi mắt tinh anh giờ mỏi mệt

Nhiều khi chỉ muốn được ngừng chơi

 

PHƯỢNG HỒNG 

 

 

TA CỨ RONG CHƠI

 

Cuộc đời lặng lẽ giống mây trôi

Như cánh chim bay bổng khắp trời

Xông xáo tìm hương nơi chốn lạ

Lang thang lơ lửng tựa bao người

 

Tháng ngày phiêu lãng dấu chim bay

Mỏi cánh phiêu bồng đến núi đây

Dã dượi tâm hồn đang héo hắt

Từ trên đỉnh chóp ngắm... buồn thay!

 

Giang hồ vạn nẻo bóng cây xanh

Có lúc chậm rì có lúc nhanh

Vạn lý qua rồi mong bến đậu

Cuộc đời mình áo rách từng manh

 

Bây giờ soi lại bóng người tôi

Nhìn kỹ trong gương thấy ớn rồi

Vóc dáng năm xưa đâu còn nữa

Thôi thì ta tiếp tục …đi chơi!

 

     Paris, 27/03/2021

     TRỊNH CƠ

 

 

HẾT MỘT KIẾP NGƯỜI

 

Ngày tháng bọt bèo nước cuốn trôi

Đường mây, cánh gió lạc phương trời

Bơ vơ lữ thứ nhìn trăng lạnh

Lối cũ rong rêu lấp dấu người

 

Chợp mắt vô thường, chiếc lá bay

Thu vàng viễn xứ lạc loài đây

Nguồn xa sóng nước trùng khơi lộng

Nhịp điệu thương sầu mãi chẳng thay

 

Phiến đá lên mầm nỗi nhớ xanh

Sao mai lặng lẽ đổi ngôi nhanh

Hoang liêu ngợp mắt vào đêm quạnh

Hụt hẫng mơ cuồng trải chiếu manh

 

Mộng đứt dây diều, rớt lại tôi

Chênh vênh bóng chiếc, mãi xa vời

Nào mong đá cuội thành mây gió…

Chỉ ước mai về dưới cội chơi.

 

   Lý Đức Quỳnh

   28/3/2021

 

 

SÔNG THU BỒN QUÊ TÔI

 

Hoa tím lục bình nước cuốn trôi

Thu Bồn sóng bạc cuối chân trời

Song thân quạnh quẽ, thương đôi trẻ

Lẻ bạn cô đơn, nhớ một người...

 

Gió mát trưa hè, ngắm lá bay

Hàng cây phượng vỹ vẫn còn đây

Thầy cô lớp cũ, nhìn quen biết

Bạn hữu trường xưa ngó lạ thay...!

 

Nẩy lộc đâm chồi, lá lại xanh

Hoa trôi bèo dạt sóng đưa nhanh

Cao niên vận động không đau ốm

Lão giả ngồi chơi thấy mỏng manh...!

 

Soi nước Sông Thu, bóng dáng tôi

Sóng xao ảo ảnh  đẩy xa vời

Còn đâu phụ nữ xưa mơ mộng

Thoáng chốc ta già bỏ cuộc chơi...!

 

     Mai Xuân Thanh

     Ngày 27/03/2021

 

 

SOI BÓNG TRÊN SÔNG

 

Sông từ đâu đến đến đâu trôi

Tưới tắm cho bao kiếp vận người

Mây trắng mây xanh sao cứ điểm

Khi tan khi tụ mãi không thôi

 

Lục bình chìm nổi mơ bờ bến

Bóng dáng hợp tan hiện cảnh đời

Soi thấy phần mình bơi giữa sóng

Dùng dằng bước cuổi cuộc rong chơi.

 

Trần Như Tùng 

 

 

THEO DÒNG

 

Ta theo dòng nước lặng lờ trôi

Từ chốn non cao đến cuối trời

Vượt núi băng rừng  chen vách đá

Lên cao xuống thấp tiếp chân người

 

Ta là hình ảnh cánh chim bay

Tụ tập cùng nhau đến chốn đây

Rét mướt đông về  đi trốn tránh

Ấm nồng xuân đến thật vui thay!

 

Bên bờ kinh rạch đám bình xanh

Quanh quẩn cùng nhau chẳng lướt nhanh

Bến đỗ ven sông không chọn lựa

Phận bèo trôi giạt  mỏng và manh!

 

Ngẫm đi nghĩ lại cái thân tôi

Lẩn quẩn bơi theo giấc mộng vời

Đến lúc dừng chân thì đã muộn

Xa rồi ảo ảnh những trò chơi …

 

THIÊN LÝ

 

 

KÌA NƯỚC CỬU LONG

 

Kìa nước Cửu Long mãi mãi trôi,

Mênh mông sóng lượn ngó mây trời.

Êm đềm có khúc nhiều mơ mộng,

Có lúc ầm vang tựa kiếp người!

 

Nước cứ mãi trôi, trôi mãi mãi…

Như đời nhân thế giữa trần đây!

Ngày qua, qua mãi, rồi qua mãi…

Nhưng khác dòng sông, chóng đổi thay!

 

Kìa đám Lục Bình xanh lá xanh,

Trôi tuỳ nước cuốn chậm hay nhanh.

Giữa trời mưa lũ đầy giông bão,

Nào khác kiếp người quá mỏng manh!

 

Từ đó, tôi nhìn lại phận tôi,

Nhìn sông, nhìn sóng vỗ cao vời!

Ôi chao… chợt thấy toàn hư ảo…

Một cuộc trần ai, tạo hoá chơi!

 

     Liêu Xuyên

 

 

CUỘC SỐNG MONG MANH

 

Như những dòng sông mải miết trôi

Nàng, tôi hai kẻ mấy phương trời

Gần hết cuộc đời mình xa lạ

Đến một ngày cùng nhập biển khơi

 

 

Tao ngộ duyên may tựa làn mây

Tự cuối chân trời tụ lại đây

Sáng Tạo trời thương lũ con nhỏ

Giúp mình gặp nhau buổi chiều nay

 

Ta dân cùng xóm "Hành tinh xanh"

Du hành khắp chốn chậm hay nhanh

Hạnh phúc khi cùng nơi bến đỗ

Con đò yên ổn dù mỏng manh

 

Hình nàng thì cũng phận số tôi

Là mối duyên thơ đượm cách vời

Tình thơ luôn mãi là tình đẹp

Chờ ngày đi rũ bỏ cuộc chơi

 

     Chung Văn

     03/28/2021

 

 

BỐN MÙA QUANH ĐÂY

 

Rồi cũng êm  đềm theo nước trôi

Năm năm... tháng tháng chốn quê người

Xuân chưa đủ ấm khoe màu áo

Tuyết vẫn mù khơi một góc trời!

 

Mây trắng lững lờ... mây trắng bay

Hạ hồng, nắng lụa kéo về đây

Trời xanh ríu rít đàn chim hót

Trẻ nhỏ rộn ràng... vui lắm thay!

 

Sắc đỏ, sắc vàng chen sắc xanh

Mùa Thu tha thướt, dáng mong manh

Bầy nai lạc lối còn ngơ ngẩn

Lá sớm lìa cành, rơi thật nhanh!

 

Đông lạnh tứ bề vây bóng tôi

Bao nhiêu kỷ niệm đã xa vời

Bạn bè nhắc lại thời thơ mộng

Thầm tiếc dăm người bỏ cuộc chơi!

 

Thy Lệ Trang

 

 

1 nhận xét: