CHẲNG RA GÌ
Cửa nhà sự nghiệp chẳng vào đâu
Một thuở bon chen mệt rã đầu
Đã lỡ dấn thân nơi khổ ải
Nay về ẩn núp chốn thâm sâu
Ngờ đâu cuộc sống đầy buồn thảm
Khốn kiếp trường đời lắm nhục đau
Số mệnh con người là thế đó
Cho nên chấp nhận mọi âu sầu
Tâm Thành
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét