NÓI MỘT MÌNH
Như thể đã buồn mấy vạn năm
Đáy lòng tắt lịm tiếng tơ ngân
Đường xưa... thuở đó mưa rơi nhẹ
Gác nhỏ... đêm nao gió gọi thầm
Một kiếp... mây che đời thiếu phụ
Ngàn năm... phím vỡ khúc dư âm
Trần gian lạnh lẽo mình em bước
Lạnh ngắt môi cười, lạnh buốt chân !
Thy Lệ Trang
MỘT THUỞ
Ngắm ánh tà dương chiều cuối năm
Giận mình lỗi hẹn với tri âm
Khi Đông từ giả, mùa Xuân ấm
Lúc nắng vừa lên giọt lệ thầm
Vạn vật quay cuồng ai thấu hiểu
Tâm tư mơ mộng tiếng xa ngân
Thoảng như tình khúc nơi xưa ấy
Một thuở theo ta quấn gót chân !
PHƯỢNG HỒNG
CÓ ĐÔI CHÂN
Thời khắc bồi hồi phút cuối năm
Không gian hòa hợp thuận dương âm.
Tìm hoan hỏi vợ , tia buồn thoáng
Kiếm hỉ kêu con , nỗi ngán thầm.
Ra phố chúng chờ hoa pháo nở
Lên chùa nàng đón tiếng chuông ngân
Bẩm trình tiên tổ thừa xen thiếu
Trời vốn cho người có cặp chân .
Trần Như Tùng
XUÂN ĐẾN NHỚ NGƯỜI
Lần tay nhẩm tính đã bao năm
Người cũ đâu rồi vẫn bặt âm
Tưởng sẽ quay cuồng đêm giáp tết
Ngờ đâu vụt tắt giấc mơ thầm
Đường gươm tuế nguyệt êm đềm quá
Quả lắc trên tường thánh thót ngân
Xao xuyến nghe xuân về trước ngõ
Khơi bao kỷ niệm cuộc tình chân
Thủy Lâm Synh
-Feb. 01, 2019
CÔ ĐƠN
Lạnh lẽo xuân buồn phút vãn năm
Đêm ru nốt nhạc lệ rơi thầm
Còn đâu thuở ấy người xa biệt
Đã hết ngày nào kẻ bặt âm
Bếp sưởi bừng say tô lửa cháy
Đồng hồ tỉnh táo điểm chuông ngân
Căn nhà trống trải ba mươi Tết
Cứ ngỡ ai về dạo tiếng chân
Minh Thúy
14-02-2019
Bài xướng
MỘT MÌNH ĐÊM CUỐI NĂM
Đối bóng bên đèn đêm cuối năm
Ngậm ngùi nhớ đến bạn tri âm
Xưa cùng chung hưởng niềm vui trọn
Nay lại riêng mang nỗi nhớ thầm
Tựa cửa nhìn trăng, trăng chẳng tỏ
Ôm đàn dạo nhạc, nhạc không ngân
Xạc xào cơn gió qua hiên vắng
Mà ngỡ như là tiếng bước chân...
Phương Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét