Bài xướng
MƯA ĐÁ CHIỀU CHỦ NHẬT
Một chiều chủ nhật trắng đầy sân
Hạt bé trong veo chẳng ngại ngần
Nhanh nhẩu lăn quay vì mượt gót
Âm thầm đứng lặng bởi chồn chân
Anh chồng chụp ảnh trao vài tấm
Cô vợ làm thơ gửi mấy vần
Mưa đá quanh vườn vui tuổi hạc
Tâm đồng ý thuận ngỡ tình nhân!
Như Thu
Bài họa
TRONG CẢNH MƯA ĐÁ
Mưa đá rơi nhiều… ngập khắp sân
Toàn màu trắng xóa, nản vô ngần
Muốn ra tay hốt, sao chùn bước
Sợ khổ thân tàn, lại trượt chân...
Ở khoảng trời cao mưa lấm tấm
Nơi trong bếp hẹp khói xoay vần
Thôi thì vui đỡ ngày Đông lạnh
Nhìn cảnh tiêu điều…nhớ cố nhân !
Trịnh Cơ
CÙNG NHÌN MƯA ĐÁ
Mưa đá nhà ai trắng toát sân
Trong veo,lạnh buốt, đẹp vô ngần
Em ưa ra vội gom đầy chậu
Anh nói ngừng ngay té trợt chân
Xinh hạt vì mưa xuân rải rắc
Tròn khuân bởi gió lốc xoay vần
Bên nhau hưởng lộc ôi! tiên cảnh
Mấy kẻ so bằng cõi thế nhân!
Thanh Hoà
CHUYỆN CHÚNG MÌNH
Mưa đá chiều nay phủ trắng sân
Long lanh, trong suốt đẹp vô ngần
Áo tơ, lại sợ...hiên đầy gió
Quần lụa, còn e...nước thấm chân
Sẵn máy...anh thu liền mấy tấm
Tiện tay...em viết vội dăm vần
Bên nhau cuộc sống lo gì nữa
Giông bão, chuyện đời...mặc thế nhân !
Thy Lệ Trang
NHỚ MƯA ĐÁ NGÀY XƯA
Ngày nào mưa đá chạy ra sân
Hốt vội hai tay hạt trắng ngần
Miệng chắp trôi dần vào cổ họng
Nước tràn chảy tận tới bàn chân
Hôm nay lẵng lặng nhìn khung cửa
Lòng chợt bâng khuâng gõ mấy vần
Nhớ lại ngày xưa thời tuổi trẻ
Trời mưa nhặt đá nhớ hiền nhân!
Thiên Hậu
CHIỀU MƯA ĐÁ
Tang tình mưa đá gõ nền sân
Mảnh vỡ thia lia lóe trắng ngần
Cô gái mang tơi gom những hạt
Bóng hồng rời dép buốt đôi chân
Nàng cười khúc khích dường ưng ý
Mắt khép lim dim tựa chọn vần
Giá phải đúng là chiều chủ nhật
Thi hồn hẳn sẽ động tâm nhân.
Trần Như Tùng
MƯA ĐÁ Ở LẠNG SƠN
Lộp độp rơi đều khắp mặt sân
Những viên đá nhỏ sáng trong ngần
Hiên nhà, trẻ nhỏ reo khan cổ
Ngõ phố, người già đứng quíu chân
Cải nõn xác xơ trông thảm hại
Gà con táo tác chạy xoay vần
Bao năm mới có, vui mà hãi
Hiện tượng lạ lùng cõi thế nhân.
Sông Thu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét