VẪN BIẾT
Mực sầu lạnh ngắt, tím hồn thơ
Từng chữ chao nghiêng, nét nhạt mờ
Em góp tình nồng đan chiếu mộng
Người nâng
phím cũ dạo đường tơ
Hai đầu nhật nguyệt... hai đầu nhớ
Một cõi thiên hà... một cõi mơ
Vẫn biết chờ hoài trong ảo vọng
Vì
trăng lạc mất tự bao giờ!
Thy Lệ
Trang
Massachusets
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét