Thứ Năm, 21 tháng 10, 2021

TUỔI GIÀ -Thơ Sông Thu và Thơ Họa

 






TUỔI GIÀ

 

Đời người thấm thoát tựa mây trôi

Mới trẻ mà nay đã lão rồi!

Mái tóc đen tuyền vương sắc tuyết

Làn da trắng mịn trổ đồi mồi

Như lằn dao cứa nơi bờ mắt

Dường đốm mực hằn ở mép môi

Sức khỏe, tinh thần dần xuống dốc

Não buồn, lo nghĩ cũng đành thôi!

  Sông Thu

( 04/04/2021 )

 

Thơ Họa:

 

CƯA SỪNG…

 

Thời gian lặng lẽ, lạnh lùng trôi

Thoắt vốn trăm năm sắp cạn …rồi!

Năm chất, “suối huyền ra cước trắng

Tuế tăng, “bì bạch”  hóa hoa mồi

Mắt mi gồng mở, buồn mi mắt

Môi mép sượng cười, chán mép môi

Đối bóng cùng gương, tô trát lại

Tự lừa ta trẻ, cố vui …thôi…

CAO BỒI GIÀ

  04-04-2021

 

TÀN TẠ…

 

Tháng ngày mau mắn thoảng dần trôi

Tuổi trẻ vui xưa đã mất rồi

Tóc bạc trên đầu pha nước tuyết

Vết loan đều khắp trải da mồi

Lem nhem khổ sở đôi tròng mắt

Lặp bặp mơ hồ cặp miếng môi

Đến lúc hoa tàn cây não nuột

Cả khu vườn im ắng buồn thôi…

TẠ VƯƠNG KIM

 

NGẬM NGÙI

 

Một mình hiên vắng lắng ngày trôi

Thấp thoáng trong xuân dáng hạ rồi.

Khắc khoải quyên sầu còn rướm máu

Bâng khuâng rượu nhạt chẳng cần mồi.

Trang thư đọc mãi leo nheo mắt

Răng cỏ bay dần móm xọm môi.

Bấm đốt bạn bè còn mấy bố

Đường về sương khói ngậm ngùi thôi!

 Mailoc

04-04-21

 

BÓNG HOÀNG HÔN CUỘC ĐỜI

 

Mây trắng biên thùy lơ lửng trôi

Hoàng hôn đã tới kế bên rồi

Băn khoăn rồi cũng về tro bụi

Thắm thoát đành vương tới đoạn mồi

Nắng sớm còn hôn trên suối tóc

Mây chiều vẫn ngủ cạnh bờ môi

Giấc hồ phiêu lãng theo hương sắc

Sinh Lão kiếp ngưởi phải chịu thôi./.

Toronto 4/4/2021

   Nguyên Trần

 

GẮNG GƯỢNG

 

Lặng lẽ từng ngày tuổi hạc trôi

Thời xuân đã lặn mất tiêu rồi

Soi gương mái tóc khô đầy bạc

Ngó mặt làn da nhão lắm mồi

Phấn đỏ tô màu trên cặp má

Son hồng vẽ sắc dưới đôi môi

Ra đường bảnh chút cùng thiên hạ

Gượng gạo yêu đời chỉ thế thôi .

     Minh Thuý Thành Nội

Tháng 4/4 /2021

 

 HỘI CỤ

 

Vui vầy tuổi tác tháng năm trôi

Tứ cụ hôm nay lại họp rồi

Con cháu thương yêu làn tóc bạc

Xóm thôn quý trọng lớp da mồi

Cố trai nhấp rượu mờ tia mắt

Cố gái nhai trầu nhạt sắc môi

Còn sống cứ cười ai cấm được

Xài câu thơ tếu ấm lòng thôi.

Trần Như Tùng

 

CA THÁN

 

Mãnh thú đành buông bỏ mất mồi

Anh hùng gác kiếm đã lâu rồi

Tay run sờ soạng quơ không tới

Cẳng yếu lò mò bước chẳng trôi

Lưng chén chưa qua đà tức bụng

Nửa ly chưa cạn đã mềm môi

Này này chớ diễu ta già cả

Mai hậu chúng mày cũng thế thôi

Thúy M

 4/4/21

 

TÀN...

 

Âm thầm ngày tháng vẫn êm trôi

Lặng lẽ...thời xuân đã mất rồi

Năm tháng...thu qua...màu tóc bạc

Thời gian...hạ tới...lớp da mồi

Hoa tàn, theo gió...hờn phai má

Nhụy úa...xuôi dòng, tủi, nhạt môi

Dáng nhỏ ngây thơ giờ đã mất

Hình hài tiểu tụy cũng đành thôi...!

   Bạc Liêu/5/4/2021

Hồng Vân

 

CUỐI ĐỜI


Thân già thanh thản, tháng năm trôi

Cõi tạm có không, không có,.. rồi

Danh lợi mà chi cho tóc bạc

Hoa khôi mới đó đã da mồi

Không thành nghĩa vụ, xin ghi dạ

Dang dở ân tình, cũng nhạt môi

Chuyến cuối tàu đời nay cập bến

Thong dong từ tạ thế gian thôi.

Thanh Trương

 

VỀ GIÀ

 

Lặng lẽ thời gian cứ nhẹ trôi,

Chồng cao tuổi tác bỗng già rồi.

Đầu xanh lúc trẻ nay pha tuyết,

Da trắng khi xưa đã hóa mồi.

Bước chậm chân rung nheo khóe mắt,

Nhai lâu răng rụng móm vành môi.

Đi thăm bằng hữu người còn mất,

Xót bạn thương mình ướt má thôi.

 Mỹ Ngọc

Apr.4/2021.

 

TUỔI XẾ CHIỀU

 

Tuổi đã về chiều...cũng thế thôi

Miễn ta an phận sống vui rồi !

Xin đừng nhuộm tóc xua màu bạc

Và chớ xâm da xoá vết mồi

Kính lão che nhăn hằn khoé mắt

Nụ cười giấu nám ịn bờ môi

Tinh thần sảng khoái cùng thơ nhạc

Thanh thản nhìn đời...mây gió trôi

Songquang

 20210404

 

CỚ SỰ 

 

Trăm năm nước chảy đá mòn thôi

Cớ sự làm sao khắc khoải rồi

Sáu khắc nào đâu mờ má lúm

Năm canh chẳng lẽ sẫm da mồi

Bốn mùa qua lại phai nhoà sắc

Ngày tháng tới lui nhạt thắm môi

Tuổi tác dù cho cao ngất ngưỡng

Tập tành đều đặn sẽ bù thôi!

PHƯỢNG HỒNG

 

CÁI GIÀ


Tuổi trẻ, nửa đời đã vụt trôi

Lão niên sồng sộc tới nơi rồi

Đâu làn tóc mượt, da hồng phấn?

Còn mái sương phai, mặt nám mồi.

Lá liễu thường ghen dài cặp mắt,

Hoa đào luống giận thắm đôi môi.

Mơ về quá khứ, thêm buồn dạ,

Âu kiếp phù sinh, phải vậy thôi!

Thanh Hoà


CHIỀU NGẮM SÔNG TRÔI

 

Lặng lẽ sông chiều ngắm nước trôi

Hân hoan tuổi bé mất đâu rồi ?

Còn nghe hối hả bờ xô sóng

Vẫn thấy ung dung cá đớp mồi

Mà lãnh đạm chan đầy ánh mắt

Mà thờ ơ khóa kín vành môi

Hồn như một cõi thu tàn úa

Biết lý do, đành...bất lực thôi !

Lý Đức Quỳnh

     6/4/2021


CUỘC SỐNG PHÙ DU

 

Cuộc sống phù du sóng nước trôi

Đời người lặng lẽ cũng già rồi...

Áo quần lượm thượm râu sương tuyết

Má phấn nhăn nheo cổ đốm mồi

Mặt mũi đăm chiêu tô mí mắt

Chân chim sâu đậm vẽ bờ môi

Mở, đường bệnh tật còn cao máu

Già cả ốm đau ráng chịu thôi...

Mai Xuân Thanh

  April  05, 2021

 

CAO NIÊN CHẠNH BUỒN...

 

Buồn trông vân cẩu lạnh lùng trôi

Xót bạn già mau lão giả rồi

Độc ẩm chung trà sao vắng khách

Mình nâng chén rượu lại quên mồi

Thân còm cỏi ốm trơ hàm lợi

Má hóp hằn sâu móm miệng môi

Mái tóc nhuộm đen đầu vẫn hói

Ra ngoài chải chuốt trẻ măng thôi...

Mai Xuân Thanh

  April 06, 2021

 

TUỔI GIÀ CÒN THẮM CON TIM

 

Nhan sắc khuynh thành cũng thế thôi

Làm sao níu được mây không trôi

Tóc huyền nay đã vương màu tuyết

Da mịn màng xưa cũng trổ mồi

Dấu ấn thời gian quanh mí mắt

Nét hằn năm tháng vướng trên môi

Duy con tim nhỏ đôi ta vẫn

Say đắm bên nhau chẳng tách rời !

Chung Văn

 4/06/2021


GIÀ CHĂNG?

 

Quái nhỉ? Thời gian vẫn lặng trôi,

Mà sao đã sắp chin mươi rồi!

Liêu-xiêu chân bước va đồ đạc

Lẩy bẩy tay run vỡ chén mồi.

Chén quý tiêu rồi trà đắng miệng,

Men nồng nhắp đấy rượu se môi.

Thế nhưng vẫn thấy mùa xuân thắm,

Thi tứ dâng trào cứ chẳng thôi.

Đỗ Quang Vinh

   06-4-2021

 

TUỔI GIÀ

 

Vốn dĩ đời người tựa nước trôi,

Đã trôi  biền biệt mất tăm rồi !

Trông đi ngoảnh lại kìa da  tóc,

Ngắm tới ngó lui đã bạc  mồi !

Dĩ vãng chập chờn nhăn nếp mắt,

Thời gian cô đọng úa làn môi.

Tuần hoàn vốn dĩ "không rồi sắc..."

Phiền não lo buồn cũng thế thôi !

Đỗ Chiêu Đức

 04-07-2021

 

CÁI GIÀ SỒNG SỘC…

 

Chồng chất tuổi đời mãi miết trôi,

Tháng năm vùn vụt thoáng qua rồi.

Đen tuyền mái tóc len mầu tuyết,

Hồng thắm làn da trổ nét mồi !

Yếu ớt hai chân, mờ cặp mắt,

Ngẩn ngơ trí óc, xệ bờ môi !

Vần thơ tao nhã lần quên viết…

Không sắc, phù du đến thế thôi !

Liêu Xuyên

 

TUỔI GIÀ

 

Dòng đời may mắn đã êm trôi

Bảy chục năm qua thức ngộ rồi

Đầu óc hay quên khi tóc bạc

Hình hài hết đẹp lúc da mồi

Tâm thân suy yếu âu đành bụng

Lão bệnh ít nhiều chẳng hở môi

Giữ đạo văn chương gìn thể dục

Sống còn vừa đủ tự mình thôi.

Phan Thượng Hải

       4/7/21

 

TÌM BẠN GIÀ

 

Còn sức còn chèo há thả trôi

Em(Anh) gom sầu muộn vứt xa rồi

Du sơn gậy chống dò hang ... GẤU

Ngoạn thủy ... SẤU câu lưỡi chẳng mồi

Dưới NGUYỆT thì thầm hoa thích ...                                                      NGUYỆT

Bên MÔI thủ thỉ má thèm ... MÔI

Độc thân tuổi mộng... gần... mười  bó

Kiếm bạn đồng trang khác giống thôi!   

Chu Hà

 

PHẬN TUỔI GIÀ

 

Bình minh rực sáng rọi mây trôi

Lơ lửng trời cao đến xế rồi

Ngày đến đêm qua theo trời định

Có chi tiết rẻ lão da mồi

Mừng vui con cái từng ngày lớn

Thấy phận mình đây móm khoé môi

Thanh thản quên đi đời luyến ấy

Hân hoan cháu chắt lớn khôn thôi

Yên Hà

   Atlanta, 7/4/2021


CHỈ VẬY THÔI!

 

Đời chẳng tươi hồng mãi nét môi

Lo chi Xuân sắc chớm phai rồi

Mượn vần Lục bát neo thuyền đến

Nối ý Đường thi thả mộng trôi

Vẽ chút chì xanh che mắt xám

Bôi thêm phấn lụa phủ da mồi

Má đào vẫn thắm như năm trước

Tự dối lòng ta- chỉ vậy thôi !

Thy Lệ Trang


TUỔI GIÀ

   (Họa 2)

 

Trải qua thế sự biết buông trôi

Vương vấn làm chi, liệt lão rồi!

Phú quí vô thường như cái bẫy

Vinh hoa vô ngã tựa con mồi

Cảm tình vẫn có, không sầu não

Trí thức nếu còn, ít hé môi

Sự nghiệp đã xong tâm đã định

Bình sinh chấp nhận ý Trời thôi.

Phan Thượng Hải

4/8/21

 

THỜI GIAN

 

Năm tháng qua dường mây thoáng trôi,

Tuổi thơ nhanh thoát vút đi rồi.

Tóc xanh mắt biếc giờ giăng trắng,

Má thắm tay xinh đã hóa mồi.

E ấp đong đầy xưa thắm dáng,

Nụ cười nhăn nhó đã tràn môi.

Thời gian độc ác xoi mòn bước,

Lệu khệu lưng còng phải chịu thôi.

HỒ NGUYỄN

 (07-4-2021)


NGHỊCH LÝ ĐỜI NGƯỜI

 

Muôn thuở dòng đời vẫn cứ trôi

Bao nhiêu thế hệ đã qua rồi

Buồn vui thế sự trăm ngàn chuyện

Cám dỗ công danh ức vạn mồi

Đã lắm muộn phiền vương khóe mắt

Và nhiều cay đắng nhuộm bờ môi

Mà không tránh khỏi bon chen tiếp

Bản chất con người mãi thế thôi !

  Phương Hà

( 10/04/2021 )



1 nhận xét: