BUỒN ƠI LÀ BUỒN
Tết nhứt năm nay chẳng muốn rời
Đương còn hương vị kéo dài chơi
Ngờ đâu phố xá không người vãn
Bởi tại cô-vi lắm kẻ lùi
Dịch bệnh thê lương gieo sợ hãi
Nguyên Tiêu ảm đạm đếm sầu rơi
Mệt mề thơ vận hàng nghiêng ngã
Thi sĩ trông trăng nghẹn cú lời
Tâm Thành
người buồn cảnh có vui đâu bao giờ
Trả lờiXóa