Thứ Ba, 8 tháng 12, 2020

CHÙM THƠ ĐƯỜNG LUẬT CỦA HOÀNG HÔN MÀU TÍM


      


PHÍM LỆCH !
286-20
 
Nghe hồn buốt lạnh lúc tàn đêm
Giọt lệ sầu rơi ướt má mềm
Bởi chữ chung đường không nhạt bớt
Nên tình lẻ bóng cũng dài thêm
Còn nghe ấm áp bờ môi mọng
Chợt nhớ bâng khuâng sợi tóc mềm
Phím lệch tơ chùng xao xuyến hỏi
Sao người chẳng chịu nghĩ về em
 
 
GIẤC MƠ NGÂU !
 
Âm thầm rảo bước biết về đâu ?
Gió thổi miên man lạnh biển sầu
Kẻ vẫn màn đơn nơi gác vắng
Người còn gối chiếc giữa canh thâu
Trời cao chót vót buồn muôn thuở
Sóng bạc lô nhô ngát một màu
Ước được ngày mai mình gặp gỡ
Rồi cùng dệt lại giấc mơ ngâu...
 
 
NGÀN LẺ ĐÊM BUỒN !
 
Tím buổi hoàng hôn nắng ngã màu
Trông về cố quận mắt thêm sâu
Tình qua gió bão càng tươi thắm
Dạ trải mù sương chẳng úa nhàu
Một mối tình sầu..? Nhưng có thể…
Đôi dòng lệ nhỏ... bởi vì đâu ?
Đò xuôi bến cũ đầy tâm sự
Ngàn lẻ đêm buồn chuyện bể dâu
 
 
MẠCH  NHỚ !
 
Cứ mãi vô tình hay dửng dưng
Tim em mạch nhớ chảy không ngừng
Lòng luôn háo hức theo mùa phượng
Gió cứ rong đùa với nắng xuân
Nhẩm tính ngày trôi, đâu trở lại
Biết đâu buổi đợi, cũng khi chừng
Hình anh mắc cạn trong lòng mắt
Muốn hỏi, mà sao cứ đặng đừng...
 
 
NGHĨA NGƯỜI DƯNG !
 
Đắm nghĩa người dưng tự buổi nào
Nghe lòng trĩu nặng… bởi  vì sao
Trăng bay gió thoảng hồn thơ gọi
Mắt gợn buồn vương dấu lệ trào
Vẫn dậy men nồng trong nỗi nhớ
Luôn còn mộng ảo giữa chiêm bao
Tơ sầu nửa giấc khuya huyền hoặc
Đắm nghĩa người dưng tự buổi nào
 
Fountain Valley,  6/12/2020
Hoàng Hôn Màu Tím


1 nhận xét: