Thứ Sáu, 3 tháng 1, 2020

LỆ THƠ!



THƠ XƯỚNG HỌA
Như Thị & Thi Hữu
LỆ THƠ!
Đời đập đau trào máu lệ thơ
Tâm tư vắt kiệt tự bao giờ
Trườn thân khốn đốn ôm đờ đẫn
Treo mạng điêu linh chuốc khạo khờ
Bởi vạt tang bồng gieo đểnh đoảng
Nên ao khí phách lượm bơ phờ
Chừ lôi mây khói làm phên giậu
Trăng gió theo về cũng ngẩn ngơ
Như Thị
BÀI HỌA
TÔI VÀ THƠ
Ngỡ dòng tinh huyết đã là thơ
Cố vắt nguồn tâm…đến mãi giờ
Lỏng chỏng dăm câu cười vụng dại
Loe ngoe mấy chữ khóc ngây khờ
Bởi tri thức cạn hồn thêm ngẩn
Vì thực hành nông trí cũng phờ
Giữa ngã ba đời trôi dạt bến
Côi lòng chuốt vận gửi sầu ngơ
Lý Đức Quỳnh
VẤN AN

Vẫn còn lưu mãi những dòng thơ
Tâm sự cùng nhau bấy đến giờ
Bạn giúp cho mình thêm mẫn tiệp
Người trau để tớ bớt ngu khờ
Mong tim Như Thị đừng thoi thóp
Ước tóc Đông An đỡ phạc phờ
Xa ngái gửi lời thăm hỏi bạn
Đăng Mành trăng tỏ thể nào ngơ.
Phan Tự Trí
MÃI ẤM TÌNH THƠ.
Tờ hoa chia sẻ với người thơ
Qúy bạn thi nhân kết trước-giờ
Biết não hao mòn thân thể yếu
Buồn tâm khắc khoải tháng năm khờ
Trang đời trầm bổng không yên định
Hồn bút cao thâm luống phạc phờ
Nhưng mực vẫn đằm trang viết mộng
Dòng xanh đưa lá chẳng hề ngơ..!
Trần Lệ Khánh 2-1-2020
XẾP CHỮ NƯƠNG VẦN
Chọn từ xếp chữ để làm thơ
Nặn trí trì tâm khổ mãi giờ
Lắm kẻ cao tài không tối dạ
Bao người thâm đức chẳng ngu khờ
Cố gieo lời đẹp đừng lơ láo
Gắng giữ ý hay nỏ phỉnh phờ
Cặp nảy rèn chuyên đề xướng họa
Nương vần nắn luật chớ làm ngơ
Thảo Phước
TỊT VẦN
Buồn buồn chán chán ngó bài thơ,
Muốn họa loay hoay tịt đến giờ,
Thương bạn trườn thân cho khổ ải,
Tội mình nặn óc mãi ngu khờ.
Tang bồng lượm chút sao rài rạc.
Khí phách rơi đầy khiến phạc phờ.
Cũng gắng đôi câu vui lếu láo,
Cho qua ngày tháng dẫu đời ngơ.
Hoành Trần
NHỚ BẠN
Một bể ân tình vạn ý thơ
Thương nhau ngày ấy đến bây giờ
Chim vườn hát giỏi ai chê dại
Cá chậu bơi nhanh kẻ bảo khờ
Lượm mấy sợi chiều tay muốn rã
Đan từng cọng nắng trí thêm phờ
Kim giao thề trọn lòng chung thủy
Nhớ bạn đêm nằm ngẫn với ngơ
Trần Ngộ
VẦN THƠ CỰU CẢM
Một lần thi khóc " Lệ tràn thơ "
Thủa đó, thời đây, hẳn khác giờ
Đã biết ngôn từ bao khấp khểnh
Đành nghe âm vận bấy khù khờ
Thế nên loạn độc thêm phơ phất
Thành phải thư cao chút phạc phờ
Tủi phận vần hoang theo tuế nguyệt
Vạn sầu thiên hạ bảo ngu ngơ ...
     Hawthorne  2 - 1 - 2020
CAO MỴ NHÂN
SÂN KHẤU TUỒNG ĐỜI
“ Điệp Tự Thi Cách”
(Bát Vỹ Đồng Âm )
Diễn ngâm sân khấu diễn ngâm thơ
Chỉ bấy nhiêu câu chỉ bấy giờ
Nhìn lớ làm ngơ nhìn lớ ngớ
Ngó khù liếc trộm ngó khù khờ
Nghe hơi nhảy nhót nghe hơi thở
Thấy mặt đu đưa thấy mặt phờ
Ai xớ sầu riêng ai xớ rớ
Kẻ ngu chẳng hiểu kẻ ngu ngơ
Mai Xuân Thanh-Ngày 01/01/2020
CHÚC VUI NĂM MỚI
Mồng hai Dương lịch viết vần thơ
Gửi đến bạn hiền khác múi giờ
Chiến đấu một thời mà chẳng khạo
Bệnh hành trọn kiếp vẫn không khờ
Thuở xưa xông xáo lòng anh dũng
Hiện tại an nhiên dạ phẫn phờ
Mượn gió lùa mây mang hạnh phúc
Tạm quên lo nghĩ chuyện lơ ngơ.
Thạch Trương
Mồng 2 Tết DL, 2020
THƠ BUỒN
Tâm buồn mệnh bạc vận vào thơ,​
Bể khổ trần gian có trước giờ,​
Trách phận lệ rơi sao dại dột,​
Than thân mắt ướt quá khù khờ.​
Trí trai thời loạn đà dâng hiến,​
Tuổi hạc sức hao đã mệt phờ.​
Thế sự đành trao cho hậu thế,​
Quay về tu tập chuyện đời ngơ.​
Nguyễn Thị Mỹ Ngọc.​-Jan.2/2020.
THƠ HOẠ ĐẦU NĂM
Đầu năm khai bút họa bài thơ
Lời xướng trao qua,mãi đến giờ...
Bảy vận xui lòng còn đớ đẩn
Năm vần khiến dạ vẫn ngu ngơ
Cũng vì thân xác đang rời rã
Bởi tại tâm tư đã phạc phờ
Thầm nhủ vài câu vui ngớ ngẩn
Đêm khuya bỏ tính nết khù khờ
Songquang-20200102
THƠ ĐAU
Nỗi niềm nhỏ xuống dệt câu thơ
Bi kịch lao xao đã hết giờ
Để lại con tim đầy rạn nứt
Khép thêm bệnh tật ốm lờ khờ
Làm thân chiến sĩ vào binh lửa
Xả kiếp hùng anh đến phạc phờ
Nay đứng bên hiên ôm bóng nguyệt
Thi đàn lẩn thẩn giả ngu ngơ !
NS-CANADA
THƠ XÓA LỆ TÌNH
Buồn đời thanh thản với nàng thơ,
Sáng tối từ lâu đến tận giờ.
Có bạn ôm vần trao tạo hứng,
Quên tình đón vận xóa ngu khờ.
Hoa xinh là thú vui tràn ý,
Gió thắm nguồn ru điệu phật phờ.
Mắt lệ tim hằn bao nổi khổ,
Chi bằng thi bám đở ngu ngơ.
HỒ NGUYỄN (01-01-2019)
XA KIẾP
Nằm nghĩ  suy về nhạc với thơ
Mai kia mốt nọ hẹn thêm giờ
Năm qua tháng lại âu lo khổ
Ngày đến đêm đi thiểu não khờ
Cõi thế u mê tâm trí rối
Trần gian hạn hẹp mắt môi phờ
Chi bằng vui sống đời thanh đạm
Xa kiếp phù vân hết dại ngơ
PHƯỢNG HỒNG
LẨN THẨN HỒN THƠ !
Đọc Xuôi:
Xuân hồn thắm lệ máu trào thơ,
Lở dở đời thương hận lắm giờ !
Ân nghĩa thẹn hờn câu láo lếu,
Nợ duyên tàn nghẹn tiếng ngu khờ.
Chân tình hỏi nước non dời đổi,
Biển bọt cười mây gió phỉnh phờ !
Trần thế mộng xưa hờn cảm nỗi…
Xuân buồn núi thảm tủi sầu ngơ !
Đọc Ngược:
Ngơ sầu tủi thảm núi buồn xuân,
Nỗi cảm hờn xưa mộng thế trần.
Phờ phỉnh gió mây cười bọt biển,
Đổi dời non nước hỏi tình chân !
Khờ ngu tiếng nghẹn tàn duyên nợ,
Lếu láo câu hờn thẹn nghĩa ân.
Giờ lắm hận thương đời lở dở…
Thơ trào máu lệ thắm hồn xuân !
Liêu Xuyên
DÒNG ĐỜI
Dòng đời thắm đượm những dòng thơ
Suối mộng tâm tư trổ những giờ…
Thiện cảm chân thành tâm mãi thắm
Tình yêu sáng tỏ nghĩa không khờ
Nàng Xuân quý trọng luôn lưu luyến
Biển cả yêu thương hổng phỉnh phờ
Ước vọng sơn hà vui hạnh phúc
Cội nguồn chân lý thể nào ngơ !
Đức Hạnh - 04 01 2020

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét