THƠ XƯỚNG HỌA
Phương Hà & Thi Hữu
MƯA CHIỀU MIỀN TRUNG
Tầm tã
chiều nao cũng đổ mưa
Nước
bao nhiêu trút vẫn không vừa
Mịt mù
phố chợ đường im vắng
Lướt
thướt hàng cây lá sũng thưa
Lầm
lũi người qua, chân vội bước
Âm thầm
kẻ đợi, mắt buồn đưa
Bầu trời
xám đục màu sương khói
Như đã
bao đời, tự thuở xưa...
Phương Hà
BÀI HỌA
CHIỀU MƯA THỊ NẠI*
Nhớ cảnh
Qui Nhơn dạo dưới mưa
Bờ xa
sóng biển dáng chưa vừa
Đổ vô
thành phố trong cơn rét
Trôi
ngập con đường dưới trũng thưa
Sát cạnh yêu đương còn ái ngại
Bên
nhau quí mến vẫn đong đưa
Hạt
rơi rỉ rả khi chiều tới
Hai đứa
trao nhìn…. kỷ niệm xưa !
Paris, 16/03/2019
TRỊNH CƠ
*Đầm Thị Nại, ở Qui Nhơn
MƯA KHÔNG DỨT HẠT
Một
chuỗi thời gian sũng nước mưa
Sáng
trưa chiều tối chảy quên vừa
Ngày
không dừng lại câu hò ướt
Đêm vẫn
nghe hoài tiếng sóng thưa
Có lúc
thầm thì bên tai lãng
Đôi
khi thổn thức bến đò đưa
Thế rồi
cả tháng trời âm ẩm
Hong
mãi tâm hồn chẳng ráo xưa
Hawthorne 16 - 3 - 2019.
CAO MỴ NHÂN
MƯA Ở HỘI AN
Đang
nóng Hội An chợt đổ mưa
Không
dù chạy vội núp nhanh vừa
Ngày
còn đi bộ đường qua vắng
Chiều
hết rong chơi phố lại thưa
Đất
hẹp nhà buôn thân cận đón
Lầu
cao quán xá kẻ xa đưa
Ban
trưa nực nội chiều vân vũ
Lớp
học thầy trò nhớ buổi xưa
Mai Xuân Thanh-Ngày 16/03/2019
MƯA PHÙN HUẾ
Lạnh
lùng bấc tẩm tái phùn mưa
Áo mặc
nhiều thêm chẳng ấm vừa
Sướt
mướt hàng cây đường phố vắng
Im lìm
ghế đá bóng người thưa
Sông
Hương sóng nhớ âm hòa vỗ
Núi Ngự
thông buồn tiếng vọng đưa
Ngày
phạc phờ trông,đêm lại vẫn
Bốn bề
gió rít hồng hoang xưa !
Lý Đức Quỳnh
ĐÊM MƯA NGOẠI Ô
Ngoại
ô thức giấc giữa đêm mưa
Tí
tách buồn tênh mãi chẳng vừa
Lá phất
sau hè như nhún nhẩy
Giọt
rơi đẩu chái tựa đong đưa
Ngọn
đèn cạnh cửa nằm yên trước
Chiếc
bóng bên đường đứng tự xưa
Rỉ rả
tàn canh chưa ngủ được
Tiếng
gà gọi sáng thoảng lưa thưa
Songquang-3/16/2019
MƯA QUI NHƠN
Qui
Nhơn chợt nhớ những cơn mưa
Nhớ
quá đi thôi nhớ chẳng vừa
Bán đảo
Phương Mai ngày gió lộng
Tháp
chàm Bánh Ít bụi cây thưa
Bánh
bèo Sư Phạm cay the lưỡi
Rượu ấm
Gió Khơi mắt thoáng đưa
Trường
Nữ trưa về trong nắng hạ
Sông
Côn giọng hát… tiếng Em xưa!
Montréal, 16/3/2019
Lộc Bắc
MƯA KỶ NIỆM
Vô
tình gặp gỡ dưới làn mưa
Thềm
nhỏ người đông trú chẳng vừa!
Nhanh
nhẩu trao dù em khẽ đón
Rụt rè
nhoẻn miệng mắt ngầm thưa
Làm
quen vài phút mong trời tạnh
Trò
chuyện đôi lời ngỏ ý đưa
Quê
khách chừ ôn thời tuổi dại
Sao
hoài nhớ mãi bóng hình xưa!!!
Như Thu
MƯA ĐỔ NGÀY VỀ
Vẫn bước
nhưng trời lại đổ mưa
Hàng
cây lẳng lặng chút cho vừa
Em về
lối cũ hồn thương cảm
Nắng đỗ
hiên buồn vệt trải thưa
Ảo não
rèm buông bầy nhện quấn
Âu sầu
cửa lọt gió ngàn đưa
Chìm
trong sắc huyễn chiều se lạnh
Nỗi nhớ
quay tròn kỷ niệm xưa .
Mai Thắng – 190316
MƯA SÀI GÒN
Kỷ niệm
Sài Gòn những trận mưa
Đường
sâu ngập nước vẫn chưa vừa
Bên
hiên săn sóc khăn lau tặng
Dưới
mái ân cần mũ mát đưa
Khép
nép bên nhau,e ấp hỏi...
Rụt rè
cạnh sát, ngại ngùng thưa...
Duyên
trời xui khiến, từ hôm đó
Như đã
thề nguyền tự kiếp xưa
Thanh Hoà
MƯA NGÂU.
Tháng
bảy mùa ngâu những giọt mưa,
Khóc
bao niên kỷ vẫn chưa vừa.
Đêm
trăng Chức Nữ khung tơ biếng,
Bến
hẹn Ngưu Lang ô thước thưa.
Sướt
mướt dù hoa tìm mái núp,
Lê thê
nón lá gọi xe đưa.
Suốt
ngày tầm tã mây u ám,
Câu
chuyện giai kỳ sông Hán xưa.
Nguyễn Thị Mỹ Ngọc-Mar.16/2019.
QUÊ MÌNH
Ai từng
đến Huế gặp mùa mưa
Nước đổ
sông sâu mấy chẳng vừa
Vì lụt
hằng năm đeo đẳng mãi
Nên
người ngày tháng cứ dần thưa
Thăm
em gió bão tần ngần đến
Nhớ mẹ
thuyền đò biếng nhác đưa
Khí hậu
quả là hơi khó ở
Bây giờ
khắc khổ vẫn còn xưa
Thuyền Viễn Xứ
MƯA HUẾ
Rỉ rả
chiều nay những giọt mưa
Bao
ngày tầm tả cũng chưa vừa
Gió
lùa Vĩ Dạ, cô em lạnh
Đò vắng
Sông Hương, lữ khách thưa
Mấy nhịp
Trường Tiền, mờ nhạt xóa
Tiếng
chuông Thiên Mụ, lạnh lùng đưa
Trơ vơ
thành quách buồn hiu quạnh
Lắng đọng
sầu vương bóng cổ xưa
Thanh Trương
ƯỚC
Ngoài
đồng ngọn cỏ ngóng chờ mưa
Trải hạ
mầm lên mộng khó vừa
Đất bỏng,lươn
quằn, chân kiến rộn
Cây oằn,
lá đổ, nhị hoa thưa
Đồi
cao khóm trúc bơ phờ vẫy
Bãi vắng
thân cò thảng thốt đưa
Hỡi
gió mây dồn tuôn một trộ
Câu hò
lại nối những làn xưa
Phạm Duy Lương
MƯA !
Đã mấy
ngày rồi liên tiếp mưa
Biển
đâu để đủ chứa cho vừa ?
Lợn
trôi đàng lợn băng bằng sạch
Cây đổ
theo cây lổng chổng thưa
Kẻ
khóc thôn này như đám táng
Người
than xóm đó hệt đò đưa
Trông
trời ngó đất mà ngao ngán,
Phục
hoạt sao đây khung cảnh xưa ?
Thái Huy,16/3/2019
XÓM NHỎ CHIỀU MƯA
Nhớ
chiều tầm tả xóm nghèo mưa,
Mái lá
tốc theo gió chẳng vừa.
Nước dột
nhà trên tràn xuống dưới,
Cây
rung cành lá rụng dần thưa.
Cầu dừa
ngập úng thân trôi nổi,
Sông rạch
nước tràn đò hết đưa.
Trơn
trợt tối tăm đường xóm nhỏ...
Mưa buồn
mưa gợi nhớ xa xưa !
Đỗ Chiêu Đức
Mưa Mỹ 2019 nhớ mưa xưa
TIẾNG MƯA ĐÊM
Nhớ
mãi quê nhà những tối mưa
Buồn
lên cao ngất nói sao vừa.
Giọt
rào trên mái nghe sầm sập
Gió
rít bên hè vẳng nhẹ thưa.
Tre
trúc cựa mình luôn cọt kẹt
Tàu dừa
sũng nước mãi đong đưa.
Khàn
khàn ếch nhái ao hồ ngập
Xao
xuyến mơ về tiếng nhạc xưa!
Mailoc-3-17-19
( Nhớ về Cao Lảnh những đêm mưa)
MƯA HUẾ BUỔI ẤY
Thăm
Huế đoàn mình hưởng buổi mưa
Tuyệt
vời , đẹp quá , ý mong vừa ...
Máy
bay hạ cánh,đường khô ướt
Xe đón
chào người,tiếng gọi thưa.
Nhè nhẹ
hạt buông trời mát mẻ
Dịu
dàng gió lướt tóc đung đưa.
Phố
phường phấp phới dù xanh đỏ
Nghe
nói bây giờ vượt hẳn xưa.
Trần Như Tùng
MƯA CHIỀU
Chiều
chiều thường đẫm những cơn mưa
Nước đổ
miên man mãi chẳng vừa
Trời đất
âm u, mây quánh đặc
Mặt đường
sũng sĩnh, phố lưa thưa
Lòng
đây dưng nhuộm niềm u uẩn
Ai đó
thầm mong kẻ đón đưa
Rả
rích nao buồn hơn trấu …cắn
Lệ
nhòa lại quẩn chuyện …ngày xưa..
CAO BỒI GIÀ-17-03-2019
KÝ ỨC CHIỀU MƯA
Réo rắt
qua lòng những giọt mưa
Nỗi buồn
rưng rức nói sao vừa
Hắt
hiu bóng phố làn mây tím
Trơn
trượt con đường cánh lá thưa
Ánh mắt
người trao tình nhớ gọi
Cung
đàn ai thả tiếng sầu đưa
Bầu trời
xám xịt ngùi xa cách
Ký ức
u hoài thoảng dáng xưa
Trầm Vân
NHỚ MƯA HUẾ
Vô
cùng nhớ Huế những chiều mưa
Kỷ niệm
chao ơi kể mấy vừa
Đại Nội
im lìm đường ngõ vắng
Đông
Ba lặng lẽ bóng người thưa
Vân
Lâu bến nước hò im tiếng
Diệu Đế
chuông chùa báo vọng đưa
Góc phố
hôm nao mình sánh bước
Chừ
tuôn giọt lệ chuyện ngày xưa
Minh Thuý-17 tháng 3 - 2019
CHIỀU MƯA
Chiều
buồn ngồi ngắm cảnh trời mưa
Gió
rít từng cơn lạnh chẳng vừa
Xào xạc
lá đùa màn nước mát
Âm thầm
hoa giỡn bức rào thưa
Lòng
dâng nỗi nhớ ngày đoàn tụ
Tâm rộn
niềm thương buổi tiễn đưa
Cuối
xóm âm vang gà cất tiếng
Nao
nao trong dạ chuyện tình xưa.
Trần văn Hạng
MƯA BAN MÊ
Tôi nhớ
Ban Mê lúc gió mưa
Bụi
tung lá cuốn biết sao vừa
Ào ào
nước trút bao đường vắng
Vội vã
người về những bước thưa
Sấm nổ
rền vang trời chớp nhoáng
Cây
nhào nghiêng ngã nhánh đong đưa
Giờ
đây hạt nhẹ lăn vào kính
Nước mắt
tuôn dài nhớ Bản xưa !
THIÊN HẬU
LỤT HUẾ
Suốt
tuần trời trút những cơn mưa,
Lụt cuốn
trôi nhà khiếp chẳng vừa.
Thừa
Phủ bến đò, hành khách vắng,
Đông
Ba họp chợ, bạn hàng thưa.
Nước
dâng nhanh chóng, đài thông báo,
Gió
rít ào ào, âm vọng đưa.
Dân Huế
khóc than bao thống khổ,
Thiên
tai Trời giáng dữ hơn xưa.
Chánh Minh-17/3/2019
MƯA
Dai dẳng
cả tuần chỉ thấy mưa
Nắng
buồn trốn góc lạnh chưa vừa
Phất
phơ nhánh động, đường xe vắng
Lủi thủi
người đi, lối khách thưa
Lả tả
giọt rơi dầm phố nhỏ
E dè
bước chậm giữ chân đưa...
Miền
Trung chiều xám giăng tên nước
Sương
gió thiên thời... tự rất xưa.
Đặng Xuân Linh
LỤT BÃO MIỀN TRUNG
Nghe
lòng thổn thức những cơn mưa
Lụt
bão miền Trung nhớ chẳng vừa
Phố thị
dìu hiu trời tẻ ngắt
Thôn
làng ảm đạm bóng lưa thưa
Mùa
màng mất sạch vì triều cuốn
Cảnh vật
tan tành bởi lốc đưa
Sóng
cuộn bao người ôi! thảm quá !
Xin đừng
xả đập, giống năm xưa…
Đức Hạnh-18 03 2019
QUÊ NGHÈO
Gió hạ
gom mây lại tạo mưa
Thủy
triều lên xuống nhỏ to vừa
Rác
trôi lểnh khểnh, người đi ít
Cây
ngã nằm ngang, xe chạy thưa
Thầm
nghĩ trần gian nhiều khổ lụy
Mong
sao cõi tạm bớt sầu đưa
Quê
nghèo gánh nặng bao nhiêu thứ
Từ
dáng lưng thon chữ S xưa !
PHƯỢNG HỒNG
MƯA CHIỀU NAY
Chiều
trời oi bức chợt sa mưa
Nắm
cát đưa linh cũng mới vừa
Chái bếp
tồi tàn cơm tẻ nhạt
Căn
nhà xiêu vẹo khách lưa thưa
Rì rào
giọt bắn cành khô rụng
Lặng lẽ
nhang tàn khói nhẹ đưa
Thời
tiết sang mùa mau biến đổi
Như đời
bỗng chốc hóa người xưa!
Cao Linh Tử-17/3/2019
HUẾ BUỒN MUÔN THUỞ
Nhớ
hoài xứ Huế những ngày mưa
Lụt lội
khô ran như mới vừa
Xót vợ
khó nghèo ăn sắn hẩm
Thương
chồng giá rét đắp chăn thưa
Thời
nay khấm khá hay làm bộ
Buổi ấy
cơ hàn ít đãi đưa
Khắc
nghiệt quê nhà không thuận tiết
Dân
tình cam chịu chẳng hơn xưa .
Hữu Hảo
NHA TRANG
Nha
Thành lắm lúc đợi cơn mưa
Để hưởng
trời trong nhiệt độ vừa
Khách
đến tham quan càng tấp nập
Người
vào thưởng ngoạn chẳng hề thưa
Trên
đường bách bộ tay cầm nắm
Dưới
nước bơi thuyền lướt sóng đưa
Chuẩn
bị chào mừng du lịch biển
Năm
này chắc hẵn sẽ hơn xưa
Hoàng Từ
MIỀN TRUNG VỌNG TIẾNG
Bóng
người lầm lũi dưới màng mưa
Mong ấm
dần lên tỏa sáng vừa
Góc phố
đìu hiu đường vắng vẻ
Hàng
cây trơ trụi lá lưa thưa
Chưa
khô nước mắt đêm ly biệt
Vẫn nhớ
nơi này buổi tiễn đưa
Mơ ánh
trăng vàng khua sóng nước
Thèm
nghe vọng tiếng những âm xư
Kim Phượng
MỘT
KỶ NIỆM BUỒN...
Có tiếc bao nhiêu cũng chẳng vừa
Bóng người đã khuất giữa màn mưa
Niềm thương dào dạt...giòng châu chảy
Nỗi nhớ đong đầy ...tiếng gió đưa
Thềm vắng...càng đau hồn đá lạnh
Song buồn ...thêm nhạt sắc rèm thưa
Cố nhân đi mãi không về nữa
Để ánh trăng chờ nơi bến xưa !
Thy
Lệ Trang
MƯA NGÂU
Vợ chồng Ngâu khóc mãi mùa mưa
Nước đổ bao nhiêu vẫn chẳng vừa
Lã chã châu rơi trên phố vắng
Sụt sùi Lệ chảy dưới song thưa
Ngưu Lang bến bắc không ai đón
Chức Nữ bờ nam
thiếu kẻ đưa
Tháng bẩy âm u buồn ảm đạm
Trời già ghen sắc thắm từ xưa
LTĐQB
Thị Nại là tên của một cái đầm ở Quy Nhơn chứ không phải là tên bãi biển.
Trả lờiXóa