VỠ MỘNG
Vỡ mộng giờ đây mảnh đã chìm
Tưởng rằng cối đá gặp chày lim.
Trăm năm duyên phận càng thêm ấm
Một thuở trân châu chẳng dễ tìm.
Lộ rõ tâm chì loài ác quạ
Lồng trong lốt ngọc bậc thiên kim.
Hẳn là số mệnh an bài vậy
Nên việc lìa đôi chẳng thể kìm .
Trần Như Tùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét