Thứ Hai, 29 tháng 10, 2018

CHỈ CÒN LÀ KỶ NIỆM - Song Trần


CHỈ CÒN LÀ KỶ NIỆM

Kỷ niệm ngày nao mãi vấn vương
Giờ đây ngăn cách rẽ đôi đường
Phương Đông người ở đầy trăn trở
Xứ Bắc kẻ về ngập nhớ thưong
Có lẽ trời xanh xui gắn bó
Nào ngờ phận bạc  vẫn tha phương
Một thời trao gởi....nhiều lưu luyến
Ghi khắc trong tim  giấc mộng trường
Song Trần

Chủ Nhật, 28 tháng 10, 2018

TRĂNG QUÊ!


TRĂNG QUÊ!
NĐT
Lần theo bến bãi dọc sông làng
Dõi mắt soi tìm lượm dải trăng
Vẫy lội trần ai còn thắc thỏm
Lên ngồi nguyệt lão cứ mơ màng
Thềm loang nhã độ màu thanh thoát
Cửa chạm từ căn sắc ngỡ ngàng
Khắc khoải trầm tư nhìn lặng lẽ
Phàm phu cũng phải chạy theo nàng
Lê Đăng Mành
BÀI HỌA
HÓA KIẾP
NĐT
Mỹ lệ nhành tre gác đỉnh làng
Đêm về thấp thỏm một hồng trăng
Phơi hài ngọc nữ trầm sâu nước
Thả tóc thần ngư lộ vẫy màng
Diễm ảo hào quang vung bất tận
Huyền vi ý tưởng rãi muôn ngàn
Cầm chân lữ khách bên dòng mộng
Khắc khoải tình si lặng lẽ nàng.
Thư Hoàng
ĐỢI TRĂNG
“NĐT”
Bờ tre thổi sáo gọi trai làng
Mãi đợi bên cầu lắc lẻo trăng
Liễu nuốt thề xưa lòng chẳng động
Đào buông hẹn cũ ý không màng
Sông rào rạt sóng còn trôi nổi
Bến lặng thầm cây vẫn ngó ngàng
Lẻ chiếc xuồng con ngoài bãi quạnh
Chàng đâu hiểu được trái tim nàng !
Lý Đức Quỳnh
NGÓNG CHỜ
“N ĐT”
Đã mấy năm rồi bỏ biệt làng
Đêm dài nhẹ bước giữa vầng trăng
Nhiều phen tĩnh lặng hồn vương vấn
Những buổi trầm tư ý muộn màng
Lúc ngợp ta ngồi trên bãi biển
Khi buồn tớ dạo giữa mây ngàn
Giờ đây lại nhớ  người cô lữ
Ở chốn trời xa vẫn đợi nàng.
Paris 31/10/2018
TRỊNH CƠ
YÊU TRĂNG
“ Ngũ Độ Thanh
Nẻo cũ mềm đưa bụi trúc làng
Ta ngồi hưởng gió giữa thềm trăng
Dù cho cảnh tối sương mờ lạnh
Cũng vậy đường khuya mắt chẳng màng
Toả nhẹ mùi hương hoà sắc nhã
Vờn thanh ánh Nguyệt thả mây ngàn
Thơ dào dạt ý đêm huyền mộng
Ngất ngưỡng tình say đậm gởi nàng
Minh Thuý-1tháng11-2018
THU CẢM
“NĐT”
Mùa thu rảo bước dạo ven làng
Rặng liễu rung mình đuổi ánh trăng
Bến cũ còn đây người lặng bỏ
Rào xưa vẫn đó chẳng tơ màng
Xa rồi nghĩ bụng thương và tiếc
Trở lại lòng răn ngỡ đến ngàng
Những lúc lâng hồn xuôi kỷ niệm
Lòng nuôi viễn cảnh nhớ thương nàng.
Phan Thanh Xuân - Long An 03/11/2018
THẦM MƠ...
“NĐT”
Hỏi bạn ngày nao sẽ viếng làng?
Ta cùng thưởng ngoạn đón mời trăng
Tay chuyền chén rượu người tranh kể
Khách ngẫm hồn thơ dạ mải màng
Cả bọn ưng lòng đi dạo phố
Vài anh ngỏ ý chịu băng ngàn
Khung trời giá lạnh sương dầy phủ
Phận mỏng thầm mơ dỗ giấc nàng!
Như Thu
TRĂNG NÚP BỜ TRE
Nguyệt nương gắn bó với dân làng
Mường tượng đêm nào cũng gặp trăng.
Quấn quýt đưa người mương tưới ruộng
Lung linh tạo cảnh ngọc treo màng.
Đùa chìm đáy giếng như chờ đợi
Trêu núp bờ tre chẳng ngó ngàng
Quan họ yêu rằm vui hội hát
Ngời bao đôi mắt gửi theo nàng.
Trần Như Tùng
TRĂNG KHUẤT
Vẫn tại dòng sông ở cuối làng
Mà ai nỡ dấu nửa vầng Trăng
Chưa tìm Nguyệt Quế thành ngơ ngẩn
Chửa gặp Ông Tơ khiến muộn màng
Một mảng mây sầu che cõi Quảng
Vài tầng lá đọng ủ sương ngàn
Hằng Nga thả mộng trên  non nước
Chú Cuội bâng khuâng mãi hỏi nàng
Hawthorne  30 -10 -2018
CAO MỴ NHÂN
TÌNH QUÊ
Tình quê thao thức nhớ thôn làng
Đêm xuống mơ hồ gọi ánh trăng
Yên tĩnh tâm tư dường bất động
Trầm ngâm cảnh sắc cũng không màng
Hồ thu bóng nguyệt chìm sâu nước
Rặng liễu bờ ao đắm đuối nàng
Ai ngóng ai chờ nơi cố quận
Hồn thơ lơ lửng đám mây ngàn !
NS-CANADA
THỤC NỮ KỲ DUYÊN
Nước nổi tìm hoa lạc bến làng
Đêm thu lạnh lẽo dưới sao trăng
Gốc đa chú Cuội ngồi tơ tưởng
Cung Quảng Hằng Nga tới muộn màng
Thềm Quế tiên cô đi vội vã
Cửa Thiền tôn giả lại ngơ ngàng
Lẵng hoa trầm mặc chờ thong thả
Thục nữ kỳ duyên quốc sắc nàng
Mai Xuân Thanh-Ngày 30/10/2018
TRĂNG THANH
Đêm xuống trần gian ngập ánh trăng
Lung linh ngàn vạt rải thôn làng
Dưới đây lăn lộn đành cam chịu
Trên đó ngồi chơi cũng chẳng màng
Nhà cỏ chờ thơ luôn thanh tịnh
Thềm văn đợi nguyệt chẳng nghềnh ngàng
Hằng Nga rọi sáng nơi thôn dã
Thanh thoát vô ưu chỉ có nàng
Thanh Hoà
NHỚ QUÊ
Cách biệt trời xa nhớ xóm làng
Dòng sông bến nước chuyến đò ngang
Phương trời viễn xứ lòng hoài niệm
Bóng lủy tre xanh lộng gió ngàn
Thấp thoáng đàn cò trên sóng lúa
Đêm rằm mây xám chợt lang thang
Vầng trăng ước hẹn ai còn nhớ
Khắc khoải tàn canh vọng bóng nàng.
Hồng Vân-Lá úa 31/10/2018
NHÌN TRĂNG  LÃM NGUYỆT HIÊN
Dưới "Hiên Nguyệt Lãm" cạnh ven làng
Nhà bạn Đang Mành dọi bóng trăng
Đã có thơ ngâm cùng thưởng thức
Vậy mà muỗi đốt cũng đâu màng
Thời gian nhẹ lướt không khoan đợi
Khoảnh khắc êm trôi chẳng ngó ngàng
Tâm sự tàn canh rồi ước vọng :
"Phải chi bên cạnh được thêm nàng " !
Songquang-10312018
LÀNG XƯA
Đổi thay thế sự, chẳng còn làng
Trơ trụi đồng hoang dưới bóng trăng
Làn khói lam chiều thôi ngút toả
Bao niềm mơ ức chẳng còn màng
Chiều tà vắng vẻ, sầu cùng tủi
Nắng sớm dìu hiu, ng
với ngàng
Xóm cũ ngày nào, cô gái nhỏ
Đường quê còn đó, nhớ thương nàng.
Thanh Trương
TÌNH CHUNG THỦY
Sánh vai dạo gót quãng đê làng
Hai bóng song hành dưới ánh trăng
Buốt nhói gai đâm, chân vẫn bước
Lạnh căm sương thấm, dạ đâu màng
Nguyện thề kẻ lạ không xao xuyến
Cương quyết người dưng chẳng ngó ngàng
Chung thủy trọn đời ghi khắc mãi
Hẹn đem hạnh phúc đến cho nàng.
Sông Thu 

Thứ Bảy, 27 tháng 10, 2018

CHÙM THƠ HUY VỤ


Tác giả Huy Vụ


HỌA THƠ NGUYỄN KHÁNH CHÂN


TỰ CẢM
(Bài xướng)
Hồng trần vốn dĩ sắc như không
Cuộc sống xin nhau ở tấm lòng.
Ai ghét ai chê thì cũng mặc
Người thương người quí thỏa tình…xong.
Tìm vui trọn kiếp cùng phong nguyệt
Chẳng thẹn một đời với núi sông.
Danh lợi phù dung như cát bụi
Hình hài nhân thế - tiếp hư không.
                            Nguyễn Khánh Chân
TỎ LÒNG
(Bài họa)

Bạn về nơi ấy nhớ nhiều không
Biết mấy trùng khơi khó tỏ lòng.
Hai chữ đá vàng coi đã nát
Đôi lời  thệ ước thế là xong.
Muốn thăm ngại  nỗi xa ngàn núi
Toan viếng  e là cách vạn sông.
Đất khách tháng ngày ai có thấu
Đêm trường tỉnh giấc thấy gì không.
                                  HV 24/10/18

TAN HỢP


Thế sự  hợp tan lẽ rất thường
Trên đời ai gói trọn yêu thương.
Lưu Bình -Dương Lễ  e huyền hoặc
Chung Tử - Bá Nha có điệu cường.?*
Vợ bạn bao người ưa tán thưởng
Văn mình lắm kẻ thích khoa trương.
Cái loa đầu ngõ rao giảng mãi
Thiên hạ chừng nao mới phú cường .
                                     HV 25/10/18
*Chung Tử Kỳ  và  Bá Nha là đôi bạn tri kỷ

  

NGẮM SẮC TI GÔN 

Chuyện người vứt bỏ mối tình thơ 
Ngắm sắc ti gôn dạ sững sờ. 
Xót bậu ra đi se sắt mộng 
Thương chàng ở lại nghẹn ngào mơ.
Một ngày để lỡ phai thề ước 
Trọn kiếp làm cho dở cuộc cờ. 
Lữ khách về qua vùng kỷ niệm 
Trông mầu hoa đỏ khó lòng ngơ. 
                               HV 24.10.18

LÂU ĐÀI CÁT


Xây lâu đài cát biết bao công
Còn muốn tô son với điểm hồng.
Đôi trận sóng trào xô sạch hết
Một cơn mưa đổ xóa bằng không.
Ơi vầng trăng nọ sao bền chí
Hỡi dã tràng kia có nản lòng.
Bao kẻ miệt mài cơn huyễn mộng
Nợ đời đem trả biết bao xong.
                            HV 25/10.18

CÓ CHĂNG LÀ


Quê người lưu lạc bấy năm qua
Thế thái nhân tình ngẫm xót xa.
Bạn hữu bao người về với đất
Anh em mấy kẻ biệt ly nhà.
Miền chân cứ tưởng là đan lại
Chốn ảo và rồi mới vỡ ra…
Giấc mộng Hoàng Lương vừa sực tỉnh
Tri âm tri kỷ có chăng là…
                                  HV 26/10/18




“TRIỆU NGƯỜI QUEN CÓ MẤY NGƯỜI THÂN
KHI LÌA TRẦN CÓ MẤY NGƯỜI ĐƯA”
                               Vũ Thành An –Bài không tên số 4
KHÔNG TÊN
(Thtk)

TRIỆU câu thương xót cũng như thừa
NGƯỜI đã xa rồi biệt chốn xưa.
QUEN cảnh tha hương khi khắc vắng
CÓ buồn viễn xứ lúc chiều mưa.
MẤY lời chót lưỡi thành gian dối
NGƯỜI để đầu môi hóa lọc lừa.
THÂN xác một mai về cát bụi
KHI LÌA TRẦN CÓ MẤY NGƯỜI ĐƯA.

                                             HV 25/10/18

           (Thơ vui)
Luật Đường tập tọe đã làm sao
Chia sẻ tâm tư chẳng dễ nào...
Khối bậc uyên thâm đành ghế thấp 
Bao phường ấu trĩ thích ngồi cao. 
Văn thơ ướm hỏi chừng bao cắc 
Thi sĩ đồ xem giá mấy hào. 
Cũng bởi vì yêu lên kiết cú 
Quanh đời dặt dẹo rỗng hầu bao. 
                                HV 25.10.18

CHẲNG LẼ...

    (Bài họa)
Cứ tưởng dăm vần đã tựa "sao"
Đường thi vạn nẻo chớ khinh nào
Quăng người "bất luận" ra lề nhỏ
Bỡ kẻ vô hồn ngự chốn cao
Nếu chỉ cho đầy câu ngũ độ
Thôi thà để cạn nghĩa đôi hào
Ngàn năm mãi đó lời châu ngọc
Chẳng lẽ đem vùi ngập mấy bao?
                             Nguyễn Gia Khanh


GIÁC NGỘ
(Triệt hạ)

Trầy trật luật niêm biết chẳng thà…
Thơ Đường đeo mãi ngẫm thì ra…
Văn mình vạn thế hình như vưỡn…
Vợ bạn ngàn năm cứ gọi  là…*
Mới biết tình đời đâu phải nó…
Cho hay thế sự dẫu rằng ta…
Vài câu bộc bạch thầm mong sẽ…
Tưởng sớm  ngộ ra ấy vậy mà…
                           HV 27/10/18
*Do câu : “Văn mình vợ người”

Thứ Hai, 22 tháng 10, 2018

SỐNG - Đức Hạnh & Thi Hữu


SỐNG
Sống yêu đất Mẹ ngời sông núi
Sống nở ngàn hoa thắm nghĩa tình
Sống giữ công minh lòng khiết tịnh
Sống hòa chính trực dạ anh minh
Sống gìn đạo lý đời an tĩnh
Sống tỏ nhơn tâm cảnh thái bình
Sống vọng sơn hà nguồn gốc thịnh
Sống xây tổ quốc nước nhà vinh.

Đức Hạnh – 13 10 2018

B
ÀI HOA
:

MÁU
Máu đổ giang san dầy chất núi
Máu hòa nước mắt thấu thâm tình!
Máu tô sử sách ngời gương sáng
Máu tẩm cờ sao rạng ánh minh!
Máu đẫm sa trường thời chiến loạn
Máu bừng dặm nẻo buổi an bình!
Máu lưu trong máu nòi Hồng Lạc
Máu dựng cơ đồ mãi hiển vinh!
Nguyễn Huy Khôi - 13 10 2018

SỐNG
Sống để tương lai gìn chữ nghĩa
Sống cho hiện tại giữ câu tình
Sống trong cõi thế theo đường chính
Sống giữa dương trần chớ bất minh
Sống đạo hiền lương người trí tĩnh
Sống tu phúc thiện kẻ tâm bình
Sống trau kiến thức non sông hiển
Sống hiến năng tài đất nước vinh ...!!!
Tien Nguyen - 13 10 2018
KIẾP TRỌ BA XU !
Trọ kiếp trần ai sông với núi
Trọ nơi dương thế ái không tình
Trọ ôi để thấy đời tươi sáng!
Trọ hỡi đâu nhìn cảnh bất minh !
Trọ tháng năm dài thân mọt sách
Trọ thời gian ngắn cuộc phù sinh
Trọ này chắc hẳn tâm tàn lụi
Trọ nữa thôi hòng trí hiển vinh .
Tuan Nguyen - 13 10 2018

YÊU
Yêu quý Sơn hà gìn biển, vịnh*
Yêu thương Tổ quốc giữ ân tình
Yêu đường chính trực giàu cương lĩnh
Yêu nẻo công bằng đẹp ánh minh
Yêu cảnh nhân hoàn ngời bản tính
Yêu dòng thế sự thắm an bình
Yêu bờ lãnh hải luôn yên tĩnh
Yêu nẻo quê nhà mãi hiển vinh.
Đức Hạnh  - 14 10 2018
*Vịnh: phần biển, ăn sâu vào đất liền

SỐNG
Sống thuận lương tri ngời bản tính
Sống yêu tổ quốc tỏ ân tình
Sống đời thế tục, luôn trung chính
Sống cảnh trần gian, hổng bất minh
Sống đạo thanh cao hoài trí tĩnh
Sống lòng quảng đại mãi tâm bình
Sống đường chính nghĩa nhà hưng thịnh
Sống giữ sơn hà tổ quốc vinh.
Phúc Lũy - 15 10 2018
CHẾT VINH HƠN SỐNG NHỤC
Chết được vùi thây ngoài bãi biển
Chết mong xé thịt giữa đêm tình
Chết vì kỹ xảo nào toan tính
Chết vẫn mưu đồ khỏi biện minh
Chết giữa vần thơ rồi chợt tỉnh
Chết quanh mẻ rượu sẽ thôi bình
Chết vì nghĩa cả hồn tâm tịnh
Chết bởi hoang đàng nỗi nhục vinh ./.
Thạch Hãn - 16 10 2018

Đáp Họa:
.
SỐNG & CHẾT
Sống phải hiên ngang dù bão tố
Chết còn rạng rỡ với ân tình
Sống mang nỗi nhục nhòe nhân tính
Chết tỏ anh hùng đẹp ánh minh
Sống giữ sơn hà dân nước thịnh
Chết gìn lãnh thổ cảnh nhà bình
Sống đường chính nghĩa đời luôn tĩnh
Chết nẻo gian tà mạng hổng vinh..
Đức Hạnh - 16 10 2018

Thứ Sáu, 19 tháng 10, 2018

XƯỚNG HỌA ĐOẢN KHÚC MÙA THU - Sông Thu và thi hữu




XƯỚNG HỌA ĐOẢN KHÚC MÙA THU

Sông Thu, Thanh Trương, Cao Bồi Già, Thanh Hòa,
Cao Mỵ Nhân, Thiên Hậu, Lý Đức Quỳnh, Nguyễn Huy Khôi,
Phạm Duy Lương, Trần Như Tùng, Hương Thềm Mây, Như Thu,
Như Thị, Minh Thúy, Song Quang, Phượng Hồng, Thục Nguyên,
Thy Lệ Trang, Minh Hồ, Mai Lộc, Trịnh Cơ



ĐOẢN KHÚC MÙA THU

 Mùa thu tràn ngập lá vàng rơi
Lác đác chòm xanh điểm núi đồi
Uốn lượn đường đèo nơi vách đá
Mờ xa thung lũng phía chân trời
Sương lam mù mịt chen mây xám
Hồ biếc mơ màng gợn sóng lơi
Gió lạnh ùa về xô mái tóc                    
Nỗi buồn vây kín mảnh hồn tôi.

 Sông Thu
( Tháng 10/2018)


Bài họa

BIỂN CẢ CHIỀU THU
-/-
Mênh mông biển cả bóng chiều rơi
Xa tắp ngàn mây cuốn tựa đồi
Lặng lẽ đưa hồn về dĩ vãng
Cô đơn dõi mắt tận chân trời
Rì rào sóng gọi niềm cô tịch
Man mát gió về chút lã lơi
Giá lạnh tâm tư người tuổi hạc
Thu buồn, nhung nhớ lạnh lòng tôi

Thanh Trương.


CẢNH THU

Cảnh thu lá úa lặng buồn rơi
Mây trắng lang thang dạo góc trời
Đôi sợi khói lam vờn cuối xóm
Một manh nắng ấm ngả lưng đồi
Âm thầm cánh vạc bay trầm mặc
Êm ả dòng sông lượn lả lơi
Thấm thấm hồn thu bao lữ khách
Ngẩn ngơ nào chỉ mỗi riêng …tôi.

CAO BỒI GIÀ

14-10-2018



 TRỞ LẠNH

Lá úa đầu mùa lác đác rơi
Mưa buồn se sắt trải nương đồi
Rầm rì dòng nước len qua đá
Le lói vầng dương lẩn cuối trời
Nghi ngút bên đây làn khói *tỏa
Vội vàng chốn nọ cánh chim lơi
Xa nhà đã mấy thu rồi nhỉ?
Hiu hắt chiều nay ,quay quắt tôi.

*vùng quê đã đốt lò sưởi củi vừa thơm vừa ấm

THANH HOÀ


HIU HẮT THU XƯA

Thu buồn ngõ vắng nắng tàn rơi
Nhìn phía chân mây, nhớ vạt đồi
Mắt biếc ngày xưa mờ dấu lệ
Hoa vàng buổi đó ngát hương trời
Theo ai bắt bướm vui chân nhẹ
Giúp chị thêu khăn thả mộng lơi
Phải gió thì thầm sau liếp cửa
Ồ không, thưa chỉ bóng hình tôi

   Hawthorne  13 - 10 -  2018
         CAO MỴ NHÂN


RỪNG THU

Rừng lá thay rồi, lá úa rơi
Từng cơn gió lộng dưới chân đồi
Nàng thu rực rỡ khoe muôn sắc
Cánh nhạn về đâu lượn cuối trời
Ngơ ngác bầy nai tìm nắng mới
Mơ màng ngọn cỏ điểm sương lơi
Dừng chân ngoạn cảnh lòng xao xuyến
Vội vã đường chiều thoáng bóng tôi !

Thiên Hậu


MIỀN HOANG VẮNG

Lay bay cánh gió lượn vèo rơi
Từng chiếc lá như dệt thảm đồi
Đất cũng vàng theo thu nhuộm sắc
Mây còn trắng giữ nắng loang trời
Thuyền neo cuối nhớ nhìn trăng quạnh
Sóng vỗ ngang sầu xỏa tóc lơi
Đỉnh núi hoài trông miền tĩnh mịch
Chuông chùa bất chợt xé lòng tôi

Lý Đức Quỳnh



XỨ ĐOÀI THU

Trung du huyền ảo lắng chiều rơi
Trầm mặc sim mua tím mé đồi
Thác nhạc rung ngân vang lửng núi
Nhạn thoi thêu đệt rộn lưng trời
Tưng bừng hoa nắng vờn mây lượn
Lồng lộng hồ thu rỡn bóng lơi...
Non nước Xứ Đoài tràn cảnh sắc
Phiêu du thưởng ngoạn đắm hồn tôi!

14-10-2018
Nguyễn Huy Khôi


LỐI VỀ

Ngập lối hôm về sắc đỏ rơi
Vờn theo gió ruổi tự trên đồi
Bờ đê cúc rộ xao lòng khách
Tiềng sáo diều ngân rộn khoảng trời
Bước giục tình quê càng mãi thắm
Tâm dồn kỷ niệm dễ nào lơi
Người xưa cảnh cũ chừ đâu tá
Vạt  nắng  thu chiều buốt dạ tôi .

Phạm Duy Lương


  THU Ở XÓ VƯỜN

Vườn nhà sớm sớm tiếng thu rơi
Chim giỡn mùa vui rộn góc đồi
Liếu điếu từng đôi bừng tán chuyện
Chào mào cả toán hú trêu trời.
Chích chòe đạo mạo hò gây mến
Dẻ quạt râm ran múa chẳng lơi.
Nâng chén trà thơm nghe chúng kể
Nỗi niềm hạnh phúc tuổi già tôi .

Trần Như Tùng


BÊN CHIỀU THU

Bên trời lặng ngắm bóng chiều rơi
Cánh nhạn đùa mây tận nẻo đồi
Tiếng liễu ru hồn bên dốc suối
Lời thông gửi ý tận non trời
Bâng khuâng lối sỏi buông mơ thắm
Thổn thức đường thơ thả mộng lơi
Nhẹ bước chân ngày thu tịnh biếc
Gió vờn chao lượn cánh diều tôi

Hương Thềm Mây 
GM.Nguyễn Đình Diệm 14.10.2018



CHIỀU THU

Hãy đón thu chiều giọt nắng rơi
Bầy chim xoải cánh lượn ngang đồi
Thuyền trôi hờ hững bên dòng nước                      
Sóng gợn lăn tăn dưới góc trời
Bấy nỗi u hoài tâm gác lại
Bao điều chán nản dạ buông lơi
Quê nhà cách trở chừ thương lắm!
Bạn hỡi khi về nhớ gọi tôi!

Như Thu


CẢM TÀN THU

Chiều xuống u buồn tiễn lá rơi
Sương giăng ảm đạm khắp nương đồi
Chim bay xao xác triền khe suối
Tùng trụ hiên ngang giữa đất trời
Đó dặm quan san sầu lặng lẽ
Đây tình lữ thứ cảm chơi vơi
Heo may bịn rịn vờn cô quạnh
Níu lọn thu tàn chỉ một tôi

Như Thị


NỬA MÙA THU ĐI

Gió thổi lìa cành lá vẫn rơi
Mờ sương khói tỏa phía lưng đồi
Chiều lay nghĩa cũ đầy chân mắt
Bóng ngả  tình xưa ẩn góc trời
Kẻ thoát phương Âu buồn đắng rụng
Người còn đất Á khổ sầu lơi
Làn Thu lạnh giá bờ hiu quạnh
Đã biết bao mùa thắt dạ tôi

 Minh Thuý
 14 tháng 10 _2018


KHÚC NHẠC MÙA THU

Vào Thu khúc nhạc quyện lòng tôi
Bãng lãng bay xa khắp đất trời
Len lỏi qua đèo chen kẽ núi
Lững lờ lượn dốc lấn lưng đồi
Rừng phong lá rụng đan dày đặc
Sương giá gió lùa tỏa lã lơi                                              
Một thoáng bâng khuâng nhòa ước mộng
Cố tìm lại được chút hương rơi !

songquang
10/14/2018


LỤY TÌNH

Se se hơi lạnh ráng chiều rơi,
Tím rịm đường mây ở cuối đồi
Một ít mù sương vờn lũng thấp
Dăm ba làn khói lượn lưng trời
Xa xa vọng tới lời chim hót
Tích tịch tình tang điệu lý lơi
Có biết cho chăng vì số hẩm
"Lụy tình" vương mãi, bám đeo tôi !

   PHƯỢNG HỒNG


NỖI NIỀM

Trong song cửa sổ cuối chiều rơi
Chợt thấy vàng thu tận đỉnh đồi
Một đám quạ đen sà trước ngỏ
Vài con nhạn trắng lạc phương trời
Vườn hồng hoa nụ còn e ấp
Cành biếc bướm ong vẫn lả lơi
Nàng đó, ta đây ngàn nỗi nhớ
Hỏi người có thấu cỏi lòng tôi ?

Thục Nguyên



BUỒN ĐÊM THU...

Lặng lẽ thềm khuya hoa lá rơi
Mây giăng bàng bạc tím khung trời
Buồn cung phím lỡ...tay trơ lạnh
Tiếc cánh vai gầy...tóc nhẹ lơi
Một ngọn đèn mờ treo cuối ngõ
Vài con nai nhỏ lạc bên đồi
Thơ đề vách cũ...chừng nghe nhớ
Chẳng biết ...ai chờ, ai đợi tôi?

Thy Lệ Trang


CHIỀU THU ĐẤT KHÁCH

Đất khách chiều thu lá rụng rơi
Dù làn gió thoảng lùa qua đồi
Con  đường tô điểm màu vàng úa
Góc phố lưng linh ánh nắng trời
In bóng dáng người đi ngắm cảnh
Dấu chân lai vãng khách không lơi
Mặc không gian sắp về đêm tối
Xâm chiếm tâm hồn thể xác tôi

Minh-Hồ
16-10-23018


MÙA THU ĐẦU TIÊN

Lần đầu được ngắm lá thu rơi
Đẹp quá vàng bay đỏ tím đồi
Réo rắt thông ngàn vang nhạc suối
Chao chao cánh nhạn cuốn mây trời
Hơi rừng lạnh lẽo mưa không ngớt
Đèo núi chập chùng dốc chẳng lơi
Dày đặc sương mù, mờ cửa kính
Con đường quạnh quẽ chỉ mình tôi !

Mailộc
10-16-18


THU TỚI BAO GIỜ ?

Thu đến sao, mà lá cứ rơi ?
Ngồi nghe tiếng gió nhẹ trên đồi
Bâng khuâng chiều nhớ người ngàn dặm
Nuối tiếc ngày đi kẻ cuối trời
Mây trắng vây quanh hồn lặng lẽ
Sương mờ che khuất ý buông lơi
Rừng thưa từng bước sầu muôn lối
Chờ  tiết Đông về ….dỗ giấc tôi !
Paris 13/10/2018
TRỊNH CƠ