THƠ
XƯỚNG HỌA
Vương Văn Ký,Đỗ
Chiêu Đức,Lý Đức Quỳnh,Như Thị,
TÂM SỰ GÃ BÙ NHÌN
Dãi nắng dầm sương giữa ruộng đồng
Hết mùa cuối vụ vẩn không công.
Tay cầm cành trúc ung dung phất,
Mắt hướng đông tây tỏ rõ trông.
Chim chóc ngại ngùng bay mất biệt
Hoa màu tự tại mọc thong dong
Chiều về gió mát hiu hiu thổi
Sáng chói trời tây vệt ráng hồng…
BÀI HỌA
TÂM SỰ BÙ NHÌN
Dầm sương dãi nắng ở ngoài đồng,
Cuối vụ hết mùa chẳng kể công.
Phe phẩy tay rơm giăng thẳng cánh,
Phất phơ áo lá mõi mòn trông.
Phi cầm tẩu thú e xa lánh,
Ruộng lúa hoa màu lớn dỏng dong.
Hết sáng đến trưa chiều lại tối,
Bóng hình in đậm áng mây hồng !
Đỗ Chiêu Đức
BÙ NHÌN
Nhồi rơm dựng nộm ở trên đồng
Mượn bóng con người kiếm chút công
Phá khủng chim bầy trơ mắt ngó
Làm càn chuột lũ ngậm mồm trông
Mất mùa trốn nhiệm vờ tay phủi
Trúng lúa phất cờ thuận gió dong
Ảnh tượng bù nhìn còn ký ức
Lửa văn minh đã hóa tro hồng.
Lý Đức Quỳnh
BÙ NHÌN
Chẳng la hét chi giữa nương
đồng
Thanh thản âm thầm giữ việc
công
Thắc thỏm nỏ phiền tia mắt
ngóng
Nghi ngờ không lụy nét mày
trông
Tuềnh toàng đầu đội cơn lau
lách
Luộm thuộm tay cầm ngọn lá
dong
Lặng lẽ bù nhìn luôn tự tại
Vô tâm mặc kệ chỗ quần hồng
Như Thị
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét