Thứ Hai, 12 tháng 2, 2018

HOA HỒNG TRAO TỶ - Thơ xướng: Như Thu. Họa: Thy Lệ Trang(2) Thanh Hoà, Như Thu, Sông Thu, Thục Nguyên, Trịnh Cơ, Chánh Minh, Thạch Trương, Thiên Hậu.



Bài Xướng

HOA HỒNG TRAO TỶ
(Tặng chị Thanh Hoà.)

Ôi chao được ví thỏi vàng ròng!*
Chợt thấy tâm hồn tựa nở bông
Em thích lời thương thì thỏa dạ
Chị biên thơ gửi thật vui lòng
Nếu ai gõ cửa đừng lo nhé!
Còn muội thăm nhà có ngại không?
Ao ước hôm nao mình gặp gỡ
Sẽ mang tặng tỷ đoá hoa hồng!
Như Thu

* Chị Thanh Hoà yêu quý NT như vàng ròng.


Bài Hoạ

MÈ NHEO...
(Gửi chị Thanh Hòa.)

(Hu... hu)
Tại chị mà em đã khóc ròng!
Người thương - kẻ ghét... có kỳ không?
Vàng khuôn - muội ấy... xinh xinh mộng
Đá cục - thân đây... đắng đắng lòng
Gió thổi, đường xa xơ xác lối
Lệ rơi, gối nhỏ nhạt nhòa bông
Mai này ngày lễ Tình Yêu đến
Nhớ gửi đền cho triệu đóa hồng...
(Hu... hu...)
Thy Lệ Trang

MONG ĐÓN HOA XUÂN

Quý tựa kim cương vàng lá ròng
Chân tình bè bạn đẹp như bông
Luôn luôn giúp đỡ không thay dạ
Mãi mãi quan tâm chẳng đổi lòng
Tay bắt chị em mong phút đó
Mặt mừng tỷ muội có ngày không?
Tình nồng xứ lạnh hằng ao ước
Thắm thiết bên nhau, nhận đóa hồng.
Thanh Hoà


CHỊ ƠI ĐỪNG KHÓC!
(Trao về chị Trang)

Dẫu như lượng nước lớn hay ròng
Mặc cả đôi điều mệt lắm không?
Dáng ngọc thờ ơ vì nản chí!
Hàng châu phiền muộn bởi đau lòng!
Âm thầm đến chợ, tìm khăn xuyến
Vội vã trao quà, tặng gấu bông
Nhoẻn miệng, choàng vai cùng dạo phố
Giày xinh, váy lụa phớt môi hồng.
Như Thu

VÀO XUÂN

Tuyết tan, đá chảy nước ròng ròng
Tưới mát vườn hoa nở vạn bông
Rực rỡ cúc vàng hây hẩy cánh
Xanh trong trời biếc ngẩn ngơ lòng
Dòng sông lờ lững, thuyền in bóng
Ngư lão mơ màng, sáo vọng không
Một cánh chim trời bay bất định
Vầng dương đang ửng sắc tươi hồng.
Sông Thu

TỰ HỎI
(Thể Liên hoàn.)

Hà cớ gì đâu phải khóc ròng?
Để cho tâm trí rối bòng bong?
Cơm xơi mỗi bữa chưa no bụng?
Thơ viết đôi câu chửa hết lòng?
Hạnh phúc nhỏ nhoi sao lại chẳng ?
Bạc tiền ít ỏi lẽ nào không?
Thôi thì chấp nhận điều mình có
Mơ ước mà chi vạn đóa hồng?
                     &
Mơ ước mà chi vạn đóa hồng?
Được rồi biết giữ có bền không?
Chi bằng thủ phận cho yên dạ
Cũng chớ phân tâm dễ nản lòng
Đã muốn giã từ bao rối rắm
Sao chưa buông bỏ mớ bòng bong?
Nếu như cuộc sống luôn bình thản
Hà cớ gì đâu phải khóc ròng?
Thục Nguyên



TÌNH BẠN MẾN YÊU

Nước triều có lúc lớn hay ròng
Vườn vắng mùa Xuân lại trổ bông
Từng cụm mai vàng xem ngoạn mục
Mấy cành cúc trắng thấy vừa lòng
Thời gian vui thú tình hiện hữu 
Ý nghĩ miên man chuyện có, không
Mong mỏi một ngày ta hội ngộ
Bạn bè trong dạ tiệc màu hồng.
TRỊNH CƠ 
(Bellevue,  WA)                                       
9 Feb.2018  

TÌNH BẠN

Mừng quá được khen chớ khóc ròng
Tinh thần phấn chấn có vui không?
Tui đây cục đất chẳng buồn dạ
Người ấy thỏi vàng hẳn khoái lòng
Tình bạn thân thương quý tợ ngọc
Tâm hồn hỷ xả nhẹ như bông
Cùng nhau tận hưởng ba ngày Tết
Trang điểm xinh tươi, đẹp má hồng!
Chánh Minh
Feb. 9, 2018



QUÝ KIM

Tinh luyện, vàng kia đã hóa ròng
Lâng lâng, hồn tựa trổ ra bông
Thơ hay, ý đẹp mang đầy bụng
Chữ tốt, lời duyên chứa ngập lòng
Đất đá, phận tui, coi thảm quá!
Quý kim, tài bạn, ngắm vui không?
Chia mừng hạnh phúc cùng ai đó
Nhoẻn miệng cười tươi, má mãi hồng.
Thạch Trương
Feb 10, 2017
  

NHẮC NHỞ...

Cớ chi để dạ rối bòng bong?
Có phải buồn vì nỗi trống không?
Nên mượn vần thơ khơi kỷ niệm
Và đem bút mực trải tơ lòng
Ngư ông chớ tưởng mồi hư ảo
Tiề̀u lão đừng lo nước lớn ròng
Tuổi hạc cuối đời thong thả bước
An nhiên giữa sắc ánh dương hồng!
Thy Lệ Trang

NÀNG THƠ YÊU DẤU
(Tặng Thanh Hoà.)

Yêu quá, người ơi mắt chảy ròng!
Xuân về nụ thắm nở đầy bông
Phải chi gặp gỡ hòa thi vận
Rồi sẽ hàn huyên thoả tấm lòng
Biết bạn chờ mong ngày đó nữa
Hỏi nàng thấu hiểu dạ nầy không?
Vườn thơ đã nẩy mầm hoa đẹp
Tết đến tặng em triệu đoá hồng!
THIÊN HẬU

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét