LỠ BẾN ...
Thuận nghịch độc
Đọc xuôi:
Thờ với thẩn ... duyên lỡ bến
về!
Trách ai gieo điệp khúc si mê
Tơ chùng sợi phím tan đàn vỡ
Lệ rỏ lòng xuân nát mặt kề
Bờ lạnh phủ xa đường gió bấc
Lối buồn giăng mỏng cánh sao
khuê
Thơ tình những ngẩn ngơ sầu
đọng
Chờ đợi ý xiêu vận lạc đề...
Đọc ngược:
Đề lạc vận xiêu ý đợi chờ
Đọng sầu ngơ ngẩn những tình
thơ
Khuê sao cánh mỏng giăng buồn lối
Bấc gió đường xa phủ lạnh bờ
Kề mặt nát xuân lòng rỏ lệ
Vỡ đàn tan phím sợi chùng tơ
Mê si điệp khúc gieo ai trách?
Về bến lỡ duyên ... thẩn với
thờ !
Thy Lệ Trang
HOÀI THU
(Thuận-Nghịch độc)
Đọc xuôi:
Thờ thẫn ngóng xưa lối lại về
Gọi hoài thu dục bước say mê
Tơ choàng ngỡ tóc hôn vai ghé
Sóng gợn dường môi quyện má kề
Bờ ngập sắc hương đằm huệ cúc
Ngõ đầy hoa mộng ngát phòng khuê
Thơ hòa cảnh ấy mùa xao xuyến
Chờ mãi tứ khơi bút vội đề.
Đọc ngược:
Đề vội bút khơi tứ mãi chờ
Xuyến xao mùa ấy cảnh hòa thơ
Khuê phòng ngát mộng hoa đầy ngõ
Cúc huệ đằm hương sắc ngập bờ
Kề má quyện môi dường gợn sóng
Ghé vai hôn tóc ngỡ choàng tơ
Mê say bước dục thu hoài gọi
Về lại lối xưa ngóng thẫn thờ.
Nguyễn Gia Khanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét