BÀI XƯỚNG
MÊNH MANG...
Em mãi đi tìm trong bóng đêm
Dáng ai thấp thoáng lướt qua thềm
Mùa thu dường đã xa xôi lắm
Hương bưởi như còn vương vấn thêm
Trăng ngủ... đêm nao... bờ cát lạnh
Hồn say... buổi đó... nụ hôn mềm
Mười lăm hay tuổi vừa đôi tám?
Chỉ nhớ... âm thầm tiếng sóng êm !!!
Thy Lệ Trang
BÀI HỌA
MIÊN MAN...
Một mình bó gối tự
tình đêm
Dạ lý ngào hương thoảng trước thềm
Gió nhẹ nhàng mơn làn tóc rối
Trăng hờ hững níu khoảng trời êm
Loang bờ cỏ ướp tràn sương lạnh
Ghé bến thuyền neo trải sóng mềm
Họa khúc côn trùng kêu rỉ rả
Canh tàn nỗi nhớ mãi đầy thêm...
Dung Nguyên
GÁC TRỌ ĐÊM
Nđt
Mỗi bận giao mùa trở gió đêm
Đìu hiu một bóng ở bên thềm
Hờn thân bởi tại tình không ấm
Trách phận do vì nghĩa chẳng êm
Những buổi khơi về đôi mắt dịu
Nhiều hôm tưởng nhớ cặp môi mềm
Lòng như rạn nức từng manh nhỏ
Nỗi khổ trong hồn cứ nặng thêm
Đinh Hoàng Nhân
NGƯỜI ĐÃ XA TÔI
Bóng ai thấp thoáng lạnh sương đêm
Một mảnh sao rơi rớt xuống thềm
Kỷ niệm ngày xưa tìm chẳng thấy
Khung trời bến cũ nhớ thương thêm
Bâng khuâng tóc rối thơm hương bưởi
Bỡ ngỡ thân gầy ướt mắt mềm
Mười mấy năm rồi đời viễn xứ
Chợt nghe gió lạnh buốt vai êm
Nguyễn Cang
(Feb. 24, 2025)
HỒI TƯỞNG
Nhớ thủa thu tàn trong bóng đêm
Dìu em trở gót tận bên thềm
Xưa bờ cát lạnh liềm trăng phủ
Nay suối tâm trào gợn sóng thêm
Ý lỡ tay khờ vương tóc rối
Hồn say mắt dại quyện* môi mềm
Trăng tròn tuổi ấy dường hoa nở
Chết lặng trong từng hơi thở êm!!!
Feb 24, 2025
Diệp Văn
On Sun, Mar 2, 2025 at 3:55 PM
tranglethy52@gmail.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét