CHIỀU BUÔNG LẶNG LẼ
Tần ngần, tôi đứng mãi nơi đây
Trong ánh chiều vương khóm trúc gầy
Bến nước quạnh hiu, bờ vắng lặng
Con đò đơn độc, bóng im ngây
Lao xao gió chuyển trong vòm lá
Rầu rĩ chim gù giữa đám cây
Màn tối dần buông, đành trở gót
Đêm nay nỗi nhớ lại dâng đầy.
Sông Thu
(30/11/2021)
Thơ Họa:
QUAY BƯỚC ĐƯỜNG CHIỀU
Nắng quái lịm dần ngả xuống đây
Bóng ta nghiêng đổ, vệt hom gầy
Cò bay trắng xóa bao đồng lúa
Nến thắp im lìm những ngọn cây
Vầng nguyệt lững lờ treo gió lộng
Sáo diều da diết rủ hồn ngây
Bến đò uổng đợi thuyền không khách
Thất vọng, buồn tênh lại chất đầy…
CAO BỒI GIÀ
30-11-2021
PHỐ CỔ HỘI AN
Phố cổ Hội An ghé lại đây
Chùa Cầu có tượng khỉ trông gầy !
Đò xưa sông nước xinh im vắng
Bến cũ Bạch Đằng đẹp ngất ngây...
Buổi trước đông vui chim khóm trúc
Còn đâu rậm đám bóng tàng cây...
Thương ai hồi tưởng, còn vương vấn
Nhớ bậu tương tư mộng ước đầy...!
Mai Xuân Thanh
November 30, 2021
TRỞ LẠI DÒNG SÔNG
Ta cũng như người đã đến đây
Chắt chiu tình lỡ sớm hao gầy
Niềm vui thoáng hiện sầu thương muộn
Nỗi tủi càng thêm nhớ dại ngây
Tháng chạp quạnh hiu hong bếp lửa
Mùa đông giá rét héo giàn cây
Chợt nghe Tết gọi Xuân phiêu bạt
Trở lại dòng sông đợi nước đầy ...
Utah 30 - 11 – 2021
CAO MỴ NHÂN
KỶ NIỆM NĂM NÀO
Một thủa hai mình đã tới đây
Cười vui hớn hở sánh vai gầy
Khung trời êm ả hồn như dại
Khí hậu trong lành khách tựa ngây
Bướm lượn hân hoan đùa vạt nắng
Chim chuyền ríu rít động nhành cây
Thời gian vùn vụt mười năm chẵn
Tuổi hạc hoài ôn kỷ niệm đầy!
Như Thu
11/30/2021
THƯƠNG CÂY CÔ ĐỘC
Lặng lẽ âm thầm đứng mãi đây,
Bao năm hiu hắt rủ thân gầy.
Gió ào tung lá bay tơi tả,
Nắng đốt cành khô rát ngất ngây.
Đợi áng mây chòm vây phủ cánh,
Chờ tia sao sáng chiếu vui cây.
Chiều buông màn tối thêm buồn thảm,
Nổi nhớ dâng cao chất chứa đầy.
HỒ NGUYỄN
(30-11-2021)
HỒI TƯỞNG
Lối cũ tôi về lại chốn đây
Đường khuya bước nhẹ...ánh trăng gầy
Mênh mang kỷ niệm...sầu cô quạnh
Lất phất mưa phùn...nhớ, lặng ngây...
Tiếc thuở...áo dài, che, bóng Phượng
Thương thời...tóc bím, tựa thân cây
Hình dung kí ức xa xôi quá
Hồi tưởng...trong tim chất nặng đầy....!
Bạc Liêu, 30/11/2021
Hồng Vân
VỀ MÁI NHÀ XƯA
Ta đến nơi nầy, đã đến đây,
Bên bờ sông vắng liễu hao gầy.
Nhớ xưa đường đá lòng êm ả,
Mộng cũ lầu hoa dạ ngất ngây !
Giờ phải tan hoang bao cảnh sắc,
Gió lồng hiu hắt mấy hàng cây.
Nhà xưa trở lại sầu cay đắng…
Vận nước đành thôi thảm chở đầy !
Liêu Xuyên
XỨ SỞ, QUÊ HƯƠNG TÔI
Sông Hàn Đà Nẵng ghé qua đây
Áo lụa Hòa Vang thiếu nữ gầy...
Trung Học Phan Châu Trinh vắng vẻ
Chợ Cồn, Cầu Mống, tuổi thơ ngây...
Quê hương Cẩm Lệ, nhiều hoa lá
Xứ sở vườn chanh trĩu trái cây
Tháng tận Giáng Sinh mừng sặp tới
Năm cùng Tết nhất đón xuân đầy...
Mai Xuân Thanh
November 30, 2021
ĐÊM TRĂNG KỶ NIỆM
Ta nhớ đêm nào đã đến đây
Cùng nhau vui ngắm mảnh trăng gầy
Đường xưa kỷ niệm còn in đậm
Quán cũ cà phê vẫn ngất ngây
Bến nước lung linh trong ánh điện
Dòng sông lờ lững giữa hàng cây
Không gian mờ ảo đêm huyền diệu
Ký ức con tim chứa chất đầy
Songquang
20211130
BẾN GIÁC
Hiu hắt tàn Thu lạnh chốn đây
Am thiền tịch mịch, ánh trăng gầy
Lời kinh mở tánh người mê huyễn
Tiếng kệ khai tâm kẻ ngẩn ngây
Tiền sảnh tái tê sương phủ cổng
Hậu liêu xào xạc gió rung cây
Hồi chuông vẳng tiếng gieo âm thiện
Thức tỉnh trần gian nghiệp chướng đầy!
DUY ANH
11/30/2021
LẶNG LẼ
Lặng lẽ chiều buông lẽ tớ đây
Đèn chong soi bóng thấy hơi gầy
Lá rơi hiên lạnh từng năm tháng
Sương phủ phòng đơn mỗi sáng ngày
Đã khiến trở trăn thương lạc cội
Còn làm xao xuyến ngắm trơ cây
Thu đang héo úa chờ đông tuyết
Cảnh cũ tình xưa lại hiện đầy…
Thái Huy
11/30/21
MÙA ĐÔNG TRÊN VÙNG TÂY BẮC
Lạnh lắm mùa Đông sống ở đây
Buồn vui một bóng dáng hao gầy
Cành trơ chiếc nhánh, hoài ngây dại
Núi bạc đầu non, mãi dại ngây
Nhạn lẻ lạc bầy thương nhớ bạn
Lá vàng bịn rịn vấn vương cây
Mưa đêm rả rích sầu cô quạnh
Từng giọt hòa thơ thấm đủ đầy!
Chu Hà
THƯƠNG NHỚ
Thương nhớ chi nhiều đứng mãi đây?
Chờ ai lạnh lẽo dáng hao gầy
Biệt tăm người ấy càng đau khổ
Chuyến cuối xe chiều ruột quặn ngây
Gió mát trời trong mây ráng đỏ
Đôi chim cánh trắng đậu cành cây
Sầu thương thân phận buồn đêm xuống
Nhức nhối tim côi gạt lệ đầy!…
Yên Hà
30/11/2021
HÃY NGHĨ VUI
Nắng rũ, không về tiếc mãi đây?
Chiều vương khói tỏa nước sông gầy
Con đò vắng lái nằm im ắng
Bến cũ chờ ai, khách đứng ngây!
Cơn gió đìu hiu như nhắc nhở
Chim trời hội ngộ giữa lùm cây
Chuông chùa gióng tiếng khuyên con Phật
Tâm niệm rồi tâm sẽ lại đầy!
CHUNG VĂN
30/11/2021
BẾN SÔNG CHIỀU
Những buổi chiều tà vẫn đến đây,
Hoàng hôn soi rực lũy tre gầy.
Sương rơi cuối đất sầu hiu hắt,
Nắng tắt sau đồi đẹp ngất ngây.
Bến vắng kêu sương vài tiếng vạc,
Sông buồn in bóng những lùm cây.
Triều lên nước chảy màn đêm xuống,
Thấp thoáng đèn câu khói sóng đầy.
Mỹ Ngọc
Nov. 30/2021.
TÌNH KHÔN PHAI
Hình ảnh xưa nàng...lưu chốn đây
Mượt xanh tóc liễu xõa vai gầy
Lưng trời ngơ ngác tờ mây ngẩn
Đáy nước thẫn thờ bóng nguyệt ngây?
Sâu nặng lời thề bên ngõ trúc
Thắm đằm ý ngỏ dưới vòm cây...
Mắt buồn xa ngái...chiều ly biệt
Thổn thức niềm riêng,...dạ chất đầy!
01-12-2021
Nguyễn Huy Khôi
AM MÂY
Mỗi lần có dịp ghé qua đây
Chùa cổ thâm nghiêm ẩn mái gầy.
Sừng sững bách tùng vòi vọi núi
Cheo leo vách đá ngút ngàn cây.
Hồi chuông lắng đục hồn ngơ ngẩn
Nhang khói quyện trầm mắt dại ngây.
Lòng nở hoa đàm hương bát ngát
Am mây bàng bạc ánh trăng đầy!
Mailoc
11-30-21
LẶNG BẾN SÔNG XƯA
Nhạt nhòa sương xuống,một mình đây
Thầm lặng bến xưa dưới nguyệt gầy
Sóng nước bập bềnh dòng chảy vội
Chân trời hun hút mắt nhìn ngây
Lay bay giữa cỏ, khô vài lá
Lất phất bên bờ, trụi mấy cây
Gió chở hoang vu về tẩm lạnh
Sông trăng, bóng tối đã loang đầy…
Lý Đức Quỳnh
1/12/2021
DONG SÀO HAO BÓNG
Người đà xa khuất,...bến còn đây
Sào cắm bên sông ngả bóng gầy
Nắng lõa bờ mong...thời vụng dại
Trăng nhòa lối hẹn...thuở thơ ngây
Hoa phai sắc thắm rầu hương nhụy
Lá rũ cành xanh rức mắt cây!
Lũa dấu chân son, đường phủ bụi
Tình xưa ngao ngán dạ vơi đầy!
01-12-2021
Nguyễn Huy Khôi
HỒI TƯỞNG
Hương hồng thoang thoảng ở đâu đây
Thương nhớ người xưa dáng mảnh gầy,
Ngõ vắng tủi buồn giờ khắc lặng
Sương mờ sùi sụt tháng năm ngây
Rừng thông một thuở tươi màu nhánh
Đồi mộng bây chừ úa sắc cây
Hồi tưởng về thời xa thẳm ấy
Tâm can nhói buốt trái tim đầy .
PHƯỢNG HỒNG
THU CẢM
Bóng ngã bên thềm, cảnh ở đây,
Gió heo may lạnh gốc thông gầy.
Bâng khuâng lữ khách, lòng tê tái,
Lạc lõng quê người, dạ buốt ngây.
Sóc nhảy lăng xăng trên khóm trúc,
Chim kêu ríu rít dưới vòm cây.
Hắt hiu sương khói ngoài song lạnh,
Thu cảm hồn ta thương nhớ đầy!
Ngô Văn Giai
(30/11/2021)
THẪN THỜ
Thẫn thờ, bạn gửi xướng thi đây
Chưa gặp nhau đâu biết béo gầy
Câu chữ ngay hàng phô nết diệu
Cảnh vần đẹp ý tỏa chùm ngây
Mơ màng tay níu vào mây gió
Lãng đãng tờ bay đụng lá cây
Lặng lẽ chiều buông mờ mịt bút
Đêm nay hạt ngủ khó đong đầy.
Trần Như Tùng
NIỀM VUI CUỐI ĐỜI
Xin cám ơn người đã đến đây
Cho niềm hy vọng lại đong đầy
Bừng lên ánh sánh đêm tăm tối
Đem lại thanh xuân tuổi héo gầy
Khúc hát ngân nga từng sáng tối
Lời thơ ngâm vịnh mỗi đêm ngày
Cuối đời, thư giãn cùng thi nhạc
Như đón mưa về tươi cỏ cây
Thanh Giang
(02/12/2021)
ĐÊM TRĂNG HÒ HẸN
Nhớ một đêm nào ở chốn đây
Kề vai cùng ngắm mảnh trăng gầy
Chung trà cốc rượu còn dang dở
Ánh mắt vòng tay đã ngất ngây
Buông lái neo thuyền trên bến nước
Đan mơ dệt mộng dưới vòm cây
Lời ca ý nhạc tình nồng cháy
Lai láng nguồn thơ lại ngập đầy .
LHN
CHIỀU BUÔNG LẶNG LẼ
Đứng ngẩn bên thềm lặng lẽ đây
Dường như ráng rọi những hao gầy
Con đường tẻ bóng nhòa hư thực
Ngọn gió xuyên mành ngỡ tỉnh ngây
Tiễn bước ngày trôi tròn ảnh nguyệt
Vờn men giác cảm sạm hàng cây
Đêm nằm mộng gán chưa tròn thả
Điểm tiếng tàn canh giữa lạnh đầy
Mai Thắng
211202
BÓNG HOÀNG HÔN
Cảnh vật sao buồn ở chốn đây
Lao xao ngọn gió chạm vai gầy
Con đò lặng lẽ chèo ngơ ngẩn
Ánh nắng âm thầm tắt dại ngây
Lối hẹp hàng dương thưa rụng lá
Bờ dài bụi trúc trống tàn cây
Hoàng hôn thấp thoáng buông đời tạm
Bước vội dưng nghe nỗi buốt đầy
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 12/3/2021
CHIỀU XUỐNG
Chiều chiều tĩnh lặng đến ngồi đây
Dưới cội thông xưa dáng héo gầy
Con lạch cô đơn tuôn róc rách
Chim rừng buồn bã hót khan ngây
Tâm tư trầm lắng theo dòng nước
Kỷ niệm u hoài vương khóm cây
Hồi tưởng bao nhiêu hình bóng cũ
Con tim se sắt nhớ thương đầy !
THIÊN LÝ
PHỐ NÚI ĐÊM VỀ
Chợt hỏi: Pleiku phải chốn đây?
Núi cao gió lạnh đám thông gầy
Biển hồ bát ngát lòng lưu luyến
Phố núi chênh vênh dạ ngất ngây
Sình đất đỏ bầm chân bước nặng
Dã quỳ vàng óng phủ đồi cây
Dạo quanh đôi chút về nương náu
Đêm tối quạnh hiu một giấc đầy!
Lộc Bắc
Dec21
GIAI NHÂN DƯỚI NẮNG CHIỀU
Nắng chiều mời gọi gió về đây
Mơn trớn tóc ai phủ dáng gầy
Tuyệt sắc ngời ngời gương diễm lệ
Yêu kiều rạng rỡ nét thơ ngây
Mắt nai lúng luyến sau hàng trúc
Môi mọng mỉm hờ dưới bóng cây
Bút ngắm sững sờ nghiên mực nghẹn
Người đi thơ trải nhớ thương đầy
Phương Hoa
DEC 3rd 2021
THẪN THỜ
Thẫn thờ, bạn gửi xướng thi đây
Chưa gặp nhau đâu biết béo gầy
Câu chữ ngay hàng phô nết diệu
Cảnh vần đẹp ý tỏa chùm ngây
Mơ màng tay níu vào mây gió
Lãng đãng tờ bay đụng lá cây
Lặng lẽ chiều buông mờ mịt bút
Đêm nay hạt ngủ khó đong đầy
Trần Như Tùng
RỒI BỖNG MỘT NGÀY
Rồi bỗng một ngày anh đến đây
Thương em tình lỡ đến hao gầy
Làm thơ mỗi sáng ngâm tha thiết
Viết nhạc từng chiều hát đắm ngây
Im lặng lắng nghe, lòng bối rối
Rưng rưng cảm động, lệ hoen đầy
Con tim hồng lại như hoa thắm
Khi hạt mưa về mát cỏ cây
Nguyễn Đông Anh
THẦM TRÁCH CHIỀU ĐÔNG
Cứ mỗi chiều buồn lại viếng đây
Nhìn lau trắng mượt tắm heo gầy
Đàn chim soãi cánh nghe trầm mặc
Bầy cuốc giao lời nhã điệu ngây
Ráng ửng chân trời lòe đỉnh núi
Sương là mé suối nhuốm triền cây
Ai đem đông tới gieo ngần nhớ
Để biển tình tôi sóng ngất đầy…
Quảng Trị, 02/12/21.
Văn Thiên Tùng
ĐÊM CUỐI CÙNG
Trời thả tơ sầu phủ chốn đây
Cho sương lành lạnh , buốt vai gầy
Người đi …dẫu biết tình chưa cạn
Kẻ ở…thầm hay lệ vẫn đầy
Khắc khoải bên trời …chim mất bạn
Bùi ngùi trước ngõ…lá lìa cây
Quỳnh hoa chửa nhấp đêm từ biệt
Mà lạ … sao hồn cứ ngất ngây!
Thy Lệ Trang
CẢM XÚC CHIỀU QUÊ
Tạm dứt sông hồ thử ghé đây
Nhìn xem phong cảnh dạ hao gầy
Bờ sông hiu quạnh con đò lướt
Rặng liễu trầm buồn gió thoảng ngây
Ngày ấy thời qua như chiếc lá
Người xưa hiện tại giống vòm cây
Chiều nay lặng lẽ cùng mây nước
U uẩn lòng ai, nhuốm lệ đầy…
TẠ VƯƠNG KIM
GIỮA BUỔI CHIỀU TÀ
Cứ mãi giang hồ khắp đó đây
Hơi đâu để ý phận hao gầy
Nhìn qua rặng liễu hồn xa vắng
Nhớ lại thời vàng son ngất ngây
Chim lượn vườn hoa vờn khóm lá
Bướm lùa đám cỏ giỡn cành cây
Chiều đang tàn tạ, ta dừng bước
Lòng gợn miên man cảm xúc đầy…
MAI NGA
TÀN ĐÔNG CHẠNH NHỚ!
Nét chữ trao tình một thuở đây
Trang thư nhòa lạt nghĩa đâu gầy
Từng dòng trìu mến thêu tha thiết
Lắm đoạn dỗi hờn dệt phát ngây
Ngẫm tại thương yêu suy mới vậy
Nghĩ vì nhung nhớ cảm vơi đầy
Trời đông rủ dáng len hồn chạnh
Cảnh nhuốm sầu lay …nhuốm cỏ cây …
Quảng Trị, 12/12/21.
Văn Thiên Tùng
VẮNG BÓNG NGƯỜI XƯA
Tôi đến thăm người chẳng có đây
Chiều vương ngõ lạnh nét trăng gầy
Dòng sông lặng lẽ êm đềm chảy
Chiếc bách âm thầm khách đứng ngây
Khóm trúc trơ vơ hồn bát ngát
Lời kinh tiếng kệ vẳng trên cây
Đôi bờ biển Thái còn xa vắng
Nào biết ai dâng nỗi nhớ đầy
CHUNG VĂN
12/12/2021
thơ đầy cảm xúc
Trả lờiXóa