SÔNG THU: CÒN MÃI DƯ ÂM MỘT TIẾNG NGÂN...
Từ lâu, tôi đã có ý định viểt về Sông Thu, về những kỷ niệm của chúng tôi ở nhóm Hoàng Gia và về những bài thơ Đường luật ngọt ngào cùa nhà thơ đáng mến này. Nhưng mãi cho tới hôm nay trong không khí lạnh lẽo mùa đông khi ngồi bên những chồng thơ cũ... bao hình ảnh tuần tự trở về khiến tôi xôn xao cầm lại bút và mới thực hành được ý định.
Vào khoảng tháng 3-2012, tôi gia nhập vào nhóm thơ Hoàng Gia ở VN. Hành trang tôi mang theo là những bài thơ tình và những bài thơ mới vừa được phổ nhạc. Nhóm HG lại chuyên về xướng họa thơ Đường.Thuở còn đi học, tôi mải mê yêu thơ mới, hằng đêm nắn nót viết đầy trang vở học trò những dòng thơ trữ tình lãng mạn như:
Áo nàng vàng anh về yêu hoa cúc
Áo nàng xanh anh mến lá sân trường
Sợ thư tình không đủ nghĩa yêu đương ...
Anh pha mực cho vừa màu áo tím
(Nguyên Sa)
Hay:
Em nguyên vẹn là nàng thơ bé nhỏ
Anh còn nguyên là một kẻ yêu em
Khi đi qua xin ráng bước cho êm
Đừng đánh thức hồn thơ đang ngủ kỷ
Đừng đẹp quá để lòng anh rối chỉ
Biết lấy gì khâu vá lại tình xưa....
(Hoàng Anh Tuấn)
Vì vậy mà tôi hoàn toàn mù tịt về cách làm thơ Đường.
Vào thời gian này, anh em trong Hoàng Gia xướng họa rất hăng say. Kẻ tung, người hứng thật nhịp nhàng. Đôi lần tôi cũng ráng họa theo, nhưng vì không đúng luật nên chẳng được đăng vào trang tổng hợp xướng họa. Điều này làm tôi nản lòng và muốn bỏ đi. Tình cờ tôi đọc được bài thơ cũ của ST, tôi không nhớ tựa đề là gì, chỉ nhớ trong bài có hai câu thơ làm tôi ngơ ngẩn:
Em tựa hương xuân vừa chấm nét
Ta như lửa hạ đã thành thơ.
Chao ơi! Lời thơ bàng bạc như thơ xưa nhưng ý phóng khoáng và bay bổng như dòng thơ mới .Chỉ vỏn vẹn hai câu thơ đó thôi đã khiến tôi quyết định ở lại và say mê tìm hiểu thơ Đường. May mắn làm sao Sông Thu tình nguyện hướng dẫn cho tôi và Như Thu cách đối trong thơ Đường luật (Như Thu cũng là lính mới như tôi.)
Nhờ sư huynh chỉ dẫn tận tình nên hai cô sư muội siêng năng, học hành mau tiến tới. Lúc này chúng tôi chỉ biết ST qua hình minh họa: một nam nhân ôm trán suy tư với vài dòng thơ giới thiệu của thi trưởng Võ Làng Trâm:
Có người thơ lắm tài hoa
SÔNG THU bút hiệu nay đà vang danh
Bao người cứ mãi đua tranh
Kháo nhau ai sớm cùng anh tương phùng
Trang thơ câu tứ nghe chừng
Thi nhân tao nhã lẫy lừng hội ta.
Lời giới thiệu thật không ngoa, ST nỗi bật trong Hoàng Gia hội. Tôi rất thích những bài thơ tả cảnh của ST, màu sắc đậm đà và ý thơ nhẹ nhàng man mác.Từ cảnh khô khan của Hạn Bà Chằn đến cảnh huyền ảo của Đêm Bảo Lộc hay rực rỡ sắc màu về loài hoa Osaka... Bài nào cũng tuyệt vời.
HẠN BÀ CHẰN
Đang giữa mùa mưa nước ngập tràn
Bỗng dưng hạn hán nắng chang chang
Làng trên, ruộng cạn vừa khô trắng
Xóm dưới, mạ non đã héo vàng
Thăm thẳm trời xanh không bóng gợn
Biếng lười mây xám chẳng trôi ngang
Thốt nhiên cuộc sống như bừng tỉnh
Tiếng sấm từ đâu chợt vọng sang.
Sông Thu
OSAKA
Chùm hoa vàng rực, cuống buông dài
Tha thướt bên đường lúc nắng phai
Trước gió, dịu dàng như thuý liễu
Trong sương, mơn mởn tựa lan hài
Gợi về vùng nước tươi điên điển
Đem đến mùa xuân thắm sắc mai
Sức sống nở bừng trên nẻo phố
Bâng khuâng lòng khách luyến lưu hoài.
Sông Thu
ĐÊM BẢO LỘC
Trăng vén màn sương, lộ dáng ngà
Lưng trời lấp lánh vạn sao sa
Nhấp nhô đồi thấp, khuôn huyền ảo
Uốn khúc triền cong, nét mặn mà
Trải mộng vườn xuân, làm cánh bướm
Thả hồn hồ thắm, hoá thiên nga
Cỏ cây, hoa lá cùng lay động
Hoà nhịp say lòng, khúc diễm ca...
Sông Thu
Thơ ST luôn nhẹ nhàng, chân tình giống như bản tánh hiền hoà của nhà thơ vậy. Nhiều khi tôi có những va chạm nhỏ trong nhóm, ST biết được thường an ủi, vỗ về.
Vốn xuất thân từ thơ tự do nên khi xướng họa tôi thường hay lạc đề. Đã không trách cứ hay phê phán gì, ST vẫn luôn khích lệ "Hay lắm TLT ơi" hoặc "Cám ơn TLT đã đem hồn thơ tươi trẻ đến cho nhóm." Đây là khoảng thời gian xướng họa rộn ràng nhất, hăng say nhất của nhóm HG. Niềm vui kéo dài chưa được bao lâu thì thi trưởng VTT tuyên bố giải tán. Cùng trong thời điểm này chúng tôi được tin ST không phải là sư huynh mà thực là một sư tỷ khả ái. Điều này làm tôi rất vui.Vì như vậy chúng tôi có dịp thân cận và biết về ST nhiều hơn.
Sông Thu... Cô học trò Trưng Vương ngày nào có người chị lớn rất giỏi thơ văn, vì hâm mộ chị nên bắt chước làm thơ từ nhỏ. Tuy nhiên, vì bận chuyên cẩn đèn sách và sau đó bận bịu gia đình nên không có thời giờ làm thơ nhiều. Mãi đến khi phu quân qua đời, để khuây khỏa nỗi buồn ST mới gia nhập HG và xướng họa thơ Đường tử đó. Khi HG tan hàng, huynh Văn Thanh, Châu Thạch viết cho trang thơ Đường Đất Đứng do nhà thơ Kha Tiệm Ly phụ trách. ST, Như Thu và tôi cũng nối gót theo sau. Lúc này ST còn có thêm biệt hiệu Phương Hà. Dù là Phương Hà hay với biệt danh Lộc Mai hoặc Như Thiền, thơ Sông Thu lúc nào cũng nhẹ nhàng, không màu mè, không dùng điển tích mà vẫn đằm thắm, kiêu sa...
Nếu như không có biến cố vào năm 75 và nếu như phu quân ST không lìa cõi đời qúa sớm thì cuộc đời của ST đúng là một bức tranh hoàn mỹ: học hành thành tài, kết hôn với người mình yêu thời Đại Học, con cháu ngoan hiền... Đó là ước mơ của bao người con gái VN. Nhưng cuộc đời không như là mơ nên bây giờ chúng ta mới có dịp thưởng thức những dòng thơ buồn miên man của người cô phụ...
KHẮC KHOẢI
Chia ly nào biết đến bao giờ
Thao thức từng đêm dạ ngẩn ngơ
Anh ở đầu non sương lãng đãng
Em nơi cuối bãi nắng ơ hờ
Miệt mài gió thổi qua đầu núi
Mờ mịt mây giăng khắp bến bờ
Chốn ấy, phương này xa dịu vợi
Tương phùng... có lẽ chỉ trong mơ !
Phương Hà
CHÉN RƯỢU ĐỜI
Đêm lạnh, rượu nồng, tôi với tôi
Nhấp từng giọt một những buồn vui
Giọt mừng hội ngộ, rưng rưng khóc
Giọt hận tình phai, ngất ngưởng cười
Giọt đắng, giọt cay tràn khoé mắt
Giọt thương, giọt nhớ lịm bờ môi
Trăng tàn, chén cạn, bình trơ đáy
Đâu giọt yêu đương ở cuối đời?
Phương Hà
Trong thơ ST, tình yêu nói đến chỉ thoáng qua, rất nhẹ nhàng, rất rụt rè. Dường như có một bức tường lễ giáo chận trước mặt làm ST luôn ái ngại, sợ sệt. Đôi lần ST gửi email cho tôi "TLT ơi, ST vừa làm bài thơ này, TLT xem có "qúa" lắm không?" Không hỏi tôi cũng hiểu ST muốn nói gì. Có lần tôi phì cười, có lần tôi phải kêu lên "ST- bài thơ hay lắm rồi, đừng làm khó với chính mình. Hãy để hồn thơ được bay bổng." Dù tôi có nhắc nhở, nhưng ST vẫn không thay đổi, một cái nắm tay, một nụ hôn phớt nhẹ dù chỉ là trong thơ cũng đủ làm ST băn khoăn. Đó là bản chất con người thật của ST. Ôi nữ tính làm sao, dịu dàng làm sao...!
CÕI MƠ
Một chiếc thuyền con giữa cõi mơ
Sương giăng mờ mịt phủ đôi bờ
Trời mây bãng lãng màu lam khói
Sông nước dịu dàng sắc tím thơ
Bàng bạc vầng trăng soi bến mộng
Thướt tha cành trúc rũ rèm tơ
Mắt soi đáy mắt, hồn xao xuyến
Đón chiếc hôn môi, dạ sững sờ.
Phương Hà
Nói về thơ của ST mà quên nói đến dòng thơ mới là một điều thiếu sót. Dù không có số lượng nhiều như thơ Đường nhưng những bài thơ tự do của ST với nhiều thể loại cũng đáng kể. Lời thơ nồng nàn, không cần phải làm dáng trong ngôn ngữ mà rất đậm đà, thiết tha.
DÃ QUỲ
Bảo Lộc bây giờ hoa quỳ vẫn nở
Sao lòng ta cứ nhớ
Sắc hoa xưa?
Những đồi chè xanh thấp thoáng trong mưa
Bầu trời thấp. Ánh trăng mờ. Sao lấp lánh
Bao nhiêu năm cách xa.
Tuổi đã tàn, tim đã lạnh
Mà lạ sao
Vẫn óng ánh sắc vàng mơ
Dã qùy năm xưa - có phải - vẫn đợi chờ
Trên dốc vắng men xuống hồ
Ngày ấy?...
Sông Thu
Thơ Sông Thu rất nhiều, ở đây tôi chỉ lấy ít bài tiêu biểu.
Tháng 3-2021 sắp tới là đúng chín năm chúng tôi quen nhau. Với tôi, ST vừa là sư huynh, vừa là sư tỷ và cũng vừa là người bạn thơ thân quý. Ngần ấy thời gian làm thơ bên nhau, chúng tôi có muôn ngàn kỷ niệm để nhớ. Bây giờ dù bận rộn việc, nhà tôi không tham gia xướng họa thường xuyên nhưng chúng tôi thỉnh thoảng vẫn liên lạc với nhau để nhắc lại những ngày xưa đầm ấm.Tôi vẫn không bao giờ quên chính ST là người khuyến khích tôi làm thơ Thuận nghịch độc "ST biết là TLT làm được- TLT thử đi." Không muốn ST thất vọng tôi đã làm và đã thành công. Còn một kỷ niệm mà tôi chắc rằng các chị em trong Hoàng Gia vẫn ghi khắc trong lòng. Lúc đó HG có nhiều sư huynh nhưng chỉ có sáu cô sư muội: Hoàng Hương Xưa- Thu Vân-Thy Lệ Trang-Như Thu-Lê Liên và Ca Dao. Sư huynh Sông Thu đã ưu ái gọi chúng tôi là Sáu đóa hoa Thu, và đã làm sáu bài tứ tuyệt tặng cho sáu nàng. Cảm động vì bài thơ tứ tuyệt quá tuyệt vời của ST, tôi đã bạo gan viết một bài Đường luật để cảm tạ. Gọi là bạo gan vì lúc này tôi mới vò vẽ làm thơ Đường.
CẢM TA
Thân tặng sư huynh SÔNG THU
Sáu đóa hoa Thu dẫu tuyệt trần
Chưa bằng mỹ ý của thi nhân
Lời thơ nhả ngọc tươi muôn vẻ
Nét chữ phun châu đẹp bội phần
Mây trắng nhìn sang lòng bối rối
Trăng vàng ngó xuống dạ bâng khuâng
Đêm nay gió nhẹ về qua ngõ
Cứ ngỡ dư âm một tiếng ngân!
TLT
Thơ Sông Thu không những gieo vào lòng tôi những cảm xúc dạt dào thủa đó mà cho tới bây giờ khi đọc lại vẫn nghe niềm rung động lâng lâng. Tôi biết chắc rằng những bạn đọc ái mộ ST, khi đọc thơ ST cũng nghe được âm vang tiếng ngân đó giống như tôi: một tiếng ngân thật nhẹ nhàng... nhưng vô cùng sâu lắng.
THY LỆ TRANG
Chùm Thơ Xướng Hoạ
Sông Thu - Thy Lệ Trang
BÀI XƯỚNG
NHẠT NHÒA
Người hãy ngồi đây uống với ta
Đêm nay mờ ảo ánh trăng ngà
Đắm trong men rượu, hồn phiêu lãng
Lạc giữa ngàn sao, mộng thướt tha
Nhắm mắt, ngỡ rằng đang hạnh phúc
Cầm tay, chợt thấy đã phôi pha
Thôi về đi nhé, sương dần xuống
Cẩn thận đường khuya ướt nhạt nhòa
SÔNG THU
BÀI HỌA
CHIA XA
Chỉ còn nuối tiếc giữa đôi ta
Ngày tháng vùi chôn tuổi ngọc ngà
Sợi chỉ tơ hồng đành đứt đoạn
Niềm đau phận bạc chẳng buông tha
Trời khuya, gió nhẹ mênh mang lạnh
Phố vắng, đèn mờ hiu hắt pha
Anh ạ- em về trong nỗi nhớ
Nụ hôn buổi đó vẫn chưa nhòa
THY LỆ TRANG
BÀI XƯỚNG
TIẾNG DẠ CẦM
Dừng bước chiều nay em ghé thăm
Mong tìm gặp mặt bạn tri âm
Hồ xanh ấp ủ đài sen ngát
Thềm vắng chơi vơi bóng nguyệt thầm
Dẫu biết ngàn năm đời mộng ảo
Vẫn còn muôn thuở khối tình câm
Lầu văn lặng lẽ, trang thơ khép
Hồn lạnh chờ trông tiếng dạ cầm
THY LỆ TRANG
BÀI HỌA
KHÚC DƯƠNG CẦM
Hai tuần em chẳng ghé qua thăm
Nhà vắng im lìm tiếng vọng âm
Ngơ ngẩn vào ra, lòng quặn thắt
Thẩn thờ trông ngóng, dạ đau thầm
Lời yêu chưa ngỏ đà tha thiết
Nỗi nhớ đong đầy dẫu lặng câm
Đã muộn hay chưa tình cảm cuối
Thiết tha như một khúc dương cầm
SÔNG THU
BÀI XƯỚNG
TÙNG BÁCH
Thân như trụ cứng chẳng lung lay
Bão táp, phong ba vẫn đứng ngay
Gió dập mưa sa, cành ngữa mặt
Sương vùi tuyết phủ, lá dang tay
Dây leo cao thấp tranh giành đất
Rễ bám dọc ngang giữ vững cây
Sừng sững trơ gan cùng tuế nguyệt
Hiên ngang đỉnh núi ngắm mây bay
SÔNG THU
BÀI HỌA
LŨY TRE XANH
Hoán vận
Mềm mại, dịu dàng trước gió lay
Xanh xanh, tươi mát một hàng cây
Thân cao, lá mảnh nhìn trang nhã
Dáng gọn, cành thanh mọc thẳng ngay
Ngọn uốn vòm cong che nắng đến
Tàn rung sóng gợn đón mây bay
Xa quê thấy cảnh hồn xao xuyến
Muốn giữ thời gian trong cánh tay
THY LỆ TRANG
BÀI XƯỚNG
RỒI SẼ QUA ĐI
Hãy đứng lên em, sắp muộn rồi
Ngăn giòng lệ ứa để sầu vơi
Cất sâu kỷ niệm vào quên lãng
Và đến tương lai với nụ cười
Nước đã tràn ly khôn hứng lại
Chim đà tung cánh chẳng bay lui
Buồn vui rồi sẽ trôi qua hết
Còn lại gì sau một cuộc đời?
SÔNG THU
BÀI HỌA
ĐÃ LỠ RỒI
Có trách than chi cũng lỡ rồi
Dù rằng mắt lệ vẫn chưa vơi
Duyên hờ chợt tỉnh tàn cơn mộng
Ước hảo cuồng say vỡ tiếng cười
Canh bạc ngỡ ngàng không lối gỡ
Cuộc tình chua xót chẳng đường lui
Tri âm khoảnh khắc thành xa lạ
Đành phải lìa nhau suốt một đời
THY LỆ TRANG
BÀI XƯỚNG
THU GIÃ TỪ
Hoán vĩ vận - thuận nghịch đơn cú đối xứng
Thu tiễn người hay ta tiễn Thu?
Mù sương lãng đãng dốc sương mù
Khép mi giòng lệ tràn mi khép
Ru tiếng tơ lòng đọng tiếng ru
Biển sóng âm thầm yêu sóng biển
Thư tình vụn vỡ khóc tình thư
Hắt hiu trăng lạnh buồn hiu hắt
Từ giã xót xa phút giã từ
THY LỆ TRANG
BÀI HỌA
THU TÀN
Thu tàn... ảm đạm cảnh tàn thu
Mù mịt không gian xám mịt mù
Rụng lá vàng khô mùa lá rụng
Ru lòng tím ngắt nhịp lòng ru
Nhạc sầu xao xuyến cung sầu nhạc
Thư nhớ ngập tràn nỗi nhớ thư
Nguyện ước cùng ai tròn ước nguyện
Từ ly chưa hẳn đã ly từ
SÔNG THU
BÀI XƯỚNG
TINH KHÔI
Em ước mơ chi má ửng hồng
Ơi, cô thiếu nữ mắt xanh trong
Mai xuân vừa mới ươm chồi nụ
Phượng hạ còn chưa nhóm lửa nồng
Chớ ngẩn ngơ say lời cuối gió
Đừng lưu luyến nhớ bướm ngoài song
Sắc hương hãy giữ cho nguyên vẹn
Để buổi vu quy, gởi tặng chồng
SÔNG THU
BÀI HỌA
MÙA THU TUỔI MƯỜI LĂM
Một khoảng trời xanh vởi nắng hồng
Mây thu bàng bạc, nước hồ trong
Dăm con bướm lượn cành hoa thắm
Vài chú nai xoe ánh mắt nồng
Ríu rít, chim khuyên về trước ngõ
Ngập ngừng, cô bé nép bên song
Bâng khuâng, trông ngóng phương trời lạ
Tự hỏi "khi mô sẽ lấy chồng?"
THY LỆ TRANG
BÀI XƯỚNG
HỒN ĐAU
Môi em từ đó nhạt phai màu
Lối cũ đi về chẳng có nhau
Lệ đắng, nhạt nhòa tay áo mỏng
Sương hoen, ướt đẫm cánh hoa sầu
Lá rơi... Tống Biệt... lời ray rứt...
Phím gảy... Dư Âm... khúc nghẹn ngào
Nửa mảnh trăng tàn treo biển vắng
Sóng đùa, cát vỡ, tím hồn đau
THY LỆ TRANG
BÀI HỌA
NỖI NIỀM
Trang thư mực tím chữ hoen màu
Lâu lắm không buồn viết gửi nhau
Lòng đã hững hờ thôi luyến nhớ
Thì đành lặng lẽ nén u sầu
Vườn xưa, thúy liễu còn phơ phất
Thềm cũ, ngọc lan vẫn ngọt ngào
Mỗi độ thu về nhìn lá rụng
Lòng riêng tràn ngập nỗi thương đau
SÔNG THU
thơ hay quá
Trả lờiXóa