THƠ XƯỚNG HỌA
Tuyết Phan &Thi Hữu
CHIỀU TRONG RỪNG
Biệt xứ
lâu rồi quá nhớ ơi
Lang
thang đến mãi tận chân đồi
Rừng
hoang tĩnh lặng đi quanh quẩn
Núi vắng
im lìm bước dạo chơi
Thơ thẩn
ru hồn về cố quận
Ngẩn
ngơ thả bóng ở quê người
Về chiều
tuổi hạc còn chi hỡi
Tóc đẫm
sương sa lệ bỗng rơi....
Tuyết Phan-29/11/2018
BÀI HỌA
ĐÊM NGỒI NHỚ ĐỜI MÌNH
Ác mộng
đêm thường gọi ới ơi
Tỉnh
nghe gió rít lộng hoang đồi
Dài
cơn giong ruổi ngoài phiên chợ
Chẳng
phút phiêu bồng giữa cuộc chơi
Lắm sợ
tanh bùn lem phẩm giá
Lo gì
bẩn bụi lấm thân người
Hai
sương một nắng quen rồi khổ
Chỉ
xót mưa buồn đáy mắt rơi !
Lý Đức Quỳnh-24/3/2019
XUÂN CHIỀU ĐẤT KHÁCH
Xuân
chiều đất khách nhớ ai ơi,
Quê cũ
đồng xanh nắng phủ đồi.
Một bước
đi xa đành để khổ,
Tấc
lòng đau đớn phải nào chơi.
Bởi hờn
trận bại sầu sông núi,
Vì buộc
cờ thua lạc xứ người !
Tuổi hạc
vẫn còn mong chuyển thế…
Trời
nam vận đỏ sẽ dần rơi !
Liêu Xuyên
KHUNG TRỜI KỶ NIỆM
Đêm buồn
thầm gọi cố nhân ơi
Anh đã
đi rồi, bỏ cuộc chơi
Tí
tách ngoài hiên, mưa gọi bạn
Ngậm
ngùi bên gối, dạ mong người
Vẫn
thương lối dốc quỳ chen mọc
Mãi nhớ
khu vườn lá ngập rơi
Nơi ấy
khung trời đầy kỷ niệm
Có
ngôi nhà nhỏ ở ven đồi....
Sông Thu
ĐƯỜNG CHIỀU
Chỉ
nghe vọng lại ấy ai ơi !
Xa khuất
đầu kia tận cuối đồi
Mình đứng
đây chờ như cút bắt
Em
sang ngã đó thể trò chơi
Cảnh
nay thu đã vàng đôi chỗ
Tình
cũng đông qua nhạt dáng người
Gợi nhớ
niềm riêng hương tóc thoảng,
Đường
xưa cô lẻ bóng chiều rơi !
Thái Huy,24/3/2019
CHIỀU TRÊN ĐỒI
Hoa dại
đầu xuân rực rỡ đồi
Một
mình chiều xuống bước rong chơi.
Gập ghềnh
sơn đạo chênh vênh đá
Uốn
khúc đường đi quạnh quẽ người.
Trước
mặt mơ hồ sương khói tỏa
Sau
lưng nhàn nhạt ánh tà rơi.
Tần ngần
lặng ngắm trời hồng thắm
Xao
xuyến tâm hồn, cảnh đẹp ơi!
Mailoc-3-24-19
THĂM BẠN HIỀN
Ga chiều
nhộn nhịp lắm nàng ơi!
Mình hẹn
cùng nhau dạo biển, đồi
Thích
thú kề vai đùa chuyện vãn
Âm thầm
đội nắng mải rong chơi
Ngỡ
ngàng bấy nẻo vì xa xứ
Hụt hẫng
nhiều phen bởi lạ người
Nhớ buổi
chia tay lòng bịn rịn
Bên nầy
tuyết vẫn nhẹ nhàng rơi...
Như Thu
CỐ HƯƠNG
Xa xôi
biền biệt, cố hương ơi
Sông
biển thân yêu với núi đồi
Thành
quách đền đài, ghi dấu vết
Danh
lam thắng cảnh, thoả vui chơi
Ngậm
ngùi tưởng niệm nơi quê mẹ
Lận đận
buồn vui chốn xứ người
Mải miết
lạc loài nơi góc biển
Khóc
thầm thương nhớ những chiều rơi
Thanh Trương
GẶP GỠ TRONG RỪNG
Thật
quá tuyệt vời may mắn ơi
Lang
thang chậm bước ngắt hoa đồi.
Bắt ve
, hái quả tung tăng dạo
Huýt sáo , vầy sương lẩn thẩn chơi.
Ngơ ngẩn
nhìn theo đuôi chú sóc
Mừng
vui chợt thấy dấu hơi người.
Lòng
dâng phơi phới , ô , lâm nữ
Dấn
gót vô rừng , bỗng lệ rơi .
Trần Như Tùng
GỞI CỐ NHÂN
Mảnh
tình tôi gởi...cố nhân ơi !
Gặp gỡ
nhau chi để nhớ người
Định mệnh
an bài nơi số kiếp
Nhân
duyên sắp đặt bởi tơ trời
Thầm
thương cho lắm lòng luôn vướng
Càng
nghĩ thêm nhiều lệ sẽ rơi
Hãy khắc
vào tim hai tiếng ấy
Chứ đừng
xem nhẹ một trò chơi
Songquang-3/25/2019
TÂM SỰ
Cách xa
nhớ lắm bạn lòng ơi
Thương
mãi ngày nao ở xóm đồi
Bến nước
bao lần cùng tắm gội
Sân
đình những lúc đã đùa chơi
Sầu
thân lưu lạc phương trời lạ
Tủi phận
bơ vơ chốn xứ người
Ngoảnh
lại mái đầu sương điểm bạc
Giọt
buồn khoé mắt ngấn tràn rơi.
Trần Văn Hạng
HƯƠNG XƯA
Biệt
tích âm thầm nhớ Huế ơi
Bao
nhiêu kỷ niệm chẳng xa rời
Mưa
Thu góc phố nhìn sương tản
Nắng Hạ
đầu đường nhặt bóng chơi
Bến Ngự
chiều nao xây mộng ảo
Kim
Long sớm ấy dệt mơ vời
Anh đi
bỏ lại hương ngày cũ
Dĩ
vãng đêm về lệ muốn rơi
Minh Thuý-25/3/19
MƠ LÀN HƯƠNG CŨ
Vẫn
còn kỷ niệm…nhớ trời ơi
Vọng Cảnh
Hương Giang tiếp núi đồi
Thừa
Phủ đò đưa thời gặp gỡ
Ngự
Bình xe đạp thuở rong chơi
Bồi hồi
ký ức theo chân bạn
Khắc
khoải tâm tư nhặt bóng người
Cứ mỗi
hè qua trường lớp cũ
Thẫn
thờ nhìn phượng lượm hương rơi
Như Thị
NHỚ MÙA XUÂN XƯA...
Còn nhớ
xuân nào không nhỏ ơi ?
Theo
anh bắt bướm ở ven đồi
Má hồng
nhuộm đỏ màu dương rọi
Áo trắng
bám đầy xác lá rơi
Tri kỷ
đôi mình luôn giữ vẹn
Vợ chồng
hai đứa chỉ đùa chơi
Mấy
mươi năm lẻ ...xa vời vợi...
Em xuống
thuyền hoa...lạc bến người !
Thy Lệ Trang
CHIỀU QUA LỐI CŨ
Xa
cách xưa rồi yêu dấu ơi !
Từng
chiều tản bộ dọc bên đồi
Lòng đầy
cảm mến trò tiêu khiển
Trí những
say sưa cách bỡn chơi
Mây lượn
loay quanh trao ánh mắt
Gió
rung nhè nhẹ chuyển lời người
Nay
như hụt hẫng và xao xuyến
Giữ lại
được ư cánh lá rơi ?
Thái Huỵ/3/2019
CHIỀU NHỚ XA VỜI
Chiều
quê ngồi bỗng nhớ ai ơi
Man
mác mây trôi trắng núi đồi
Thưở ấy
nồng nàn tay nắm chặt
Ngày
xưa âu yếm gót đưa chơi
Tưởng
làn tóc biếc mơ mùa cũ
Thương
nụ cười duyên lạc xứ người
Xa
cách ngàn trùng đau sóng gọi
Đêm
trường thao thức giọt sương rơi
Trầm Vân
BẠN THƠ BÊN PHÁP
Mới
đây biết bạn, Pháp xa ơi
Đất nước
văn minh, thoải dốc đồi
Cuộc sống
hài hoà nên học hỏi
Quãng
đời hội nhập cũng rong chơi
Quê
hương khắc khoải hồn nguyên quán
Đất
khách bâng khuâng khí chất người
Vóc hạc
da mồi ta quạnh quẽ
Tóc
mai điểm bạc giọt buồn rơi ...(!)
Mai Xuân Thanh
Ngày 26/03/2019
NHỚ TIẾNG MẸ XƯA
Ru lời
của mẹ tiếng à ơi,
Dắt
díu trông con giỡn dưới đồi
Đất trống
rừng thưa dư sức chạy
Cây
dài lá rậm đủ sân chơi
Tuổi
thơ ngà ngọc bên hiền mẫu
Lúc lớn thành niên cạnh thiếu Người !
Bóng xế
hoàng hôn buồn tuổi hạc
Lòng
này thổn thức giọt châu rơi…
Paris, 27/03/2019
TRỊNH CƠ
TÌNH NGƯỜI VIỄN XỨ
Bạn
ta bên Pháp cách xa ơi !
Sáng
dậy thể thao chạy xuống đồi
Học
hỏi tề gia rồi nội trợ
Tu
hành dưỡng tánh cũng rong chơi
Quê
hương cách trở mòn con mắt
Đất
khách xa xăm mỏi bóng người
Xướng
họa cho vơi đi nỗi nhớ
Ngâm
nga thưởng thức lá vàng rơi...(!)
Mai Xuân Thanh
Ngày 27/03/2019
GIẤC MƠ HỒI HƯƠNG
Tha
phương cầu thực, khổ ai ơi
Nhưng
vẫn mang theo dáng núi đồi
Belgique
một mình, sầu lữ thứ
Paris
muôn nẻo, biếng rong chơi ?
Lang
thang lắm lúc, thương quê mẹ
Lận đận
nhiều phen, hận xứ người
Chẳng
biết bao giờ hồi cố quốc ?
Gia
đình đoàn tựu, lệ thôi rơi
Thục Nguyên