XƯỚNG HỌA BÌNH MINH MƯA
Phương Hà, Nguyễn Huy Khôi, Trần Lệ
Khánh, Hương Thềm Mây, Phan Tự Trí, Thanh trương, Trần Như
Tùng, Hoàng Từ, Thục Nguyên, Thanh Hòa, Thiên Hậu, Thy Lệ trang,
Cao Bồi Già, Minh Thúy, Song Quang, Nguyễn Gia Khanh, Song Trần Thụy Mỹ,
Như Thu, Trịnh Cơ
BÌNH MINH MƯA
Nằm nán trên giường nghe tiếng mưa
Nhớ về kỷ niệm sáng thu xưa
Người run rẩy đứng trên ga lạnh
Tàu ngẩn ngơ xa giữa khói mờ
Một buổi hẹn hò đầy bất chợt
Những lời tâm sự thật vu vơ
Ảnh hình nhòa nhạt trong tâm thức
Mà vẫn không quên tự bấy giờ..
Phương Hà
( 05/06/2018 )
Bài họa
HOÀI CẢM MƯA
Nào ai thấu tận được lời mưa
Thấm đẫm tim yêu kỷ niệm xưa
Vóc liễu nuột nà còn phảng phất
Hình mai thon thả đã xa mờ...
Làn môi đọng lại đầy xao xuyến
Ánh mắt hiện về mãi vẩn vơ(?!)
Trở giấc đêm sâu đằm ký ức
Tơ duyên đứt mối,...nghĩ chi...giờ?
8-6-2018
Nguyễn Huy Khôi
NIỀM NHỚ...
Bồi hồi nhớ kỷ niệm thu xưa...
Hẹn tạm biệt nhau một sớm mưa.
Tay nắm đau lòng dâng mắt lệ.
Tàu tu xé dạ lướt mây mờ.
Tâm tư muốn ngỏ sao e ngại
Hồn mộng toan trao lại vẩn vơ.
Qúa khứ ngây thơ...tình buổi mới.
Theo ta vương vấn đến bây giờ
.
Trúc Lệ- Trần Lệ Khánh
8-5-2018.
CHIỀU BUỒN MƯA
Trời chiều lất phất nhẹ cơn mưa
Kỷ niệm còn vương những buổi xưa
Nặng ước lời thề đêm gió lạnh
Thương tình hò hẹn tối đêm mờ
Khơi trầm một thuở lòng đăm đắm
Nhóm lửa bao thời dạ vẫn vơ
Mở cửa nhìn trời buồn diệu vợi
Mơ người dạo ấy tự khi giờ
Hương Thềm Mây
GM.Nguyễn Đình Diệm 8.6.2018
NGỠ MƯA LÒNG
Giọt buồn rả rích ngỡ lòng mưa
Bổi hổi ta về tận thuở xưa
Những buổi mong chờ đau gió buốt
Từng đêm lỡ hẹn tủi sương mờ
Càng thương chẳng tại tâm ngơ ngẩn
Thêm quý đâu vì trí vẩn vơ
Đã thấm vào tim dòng máu nóng
Làm sao quên được,....biết bao giờ
!
Phan Tự Trí
( 08/06/2018 )
DẠO DƯỚI MƯA
Một thuở cùng ai dạo dưới mưa
Mối tình non dại những năm xưa
Tiếng cười duyên dáng còn văng vẳng
Vành nón đơn sơ chẳng xóa mờ
Phố cổ, cơn ngâu thôi lạnh lẽo
Hồng lâu, giấc mộng bớt bơ vơ
Bóng hình sâu đậm qua niên kỳ
Dai dẳng niềm yêu đến tận giờ.
Thanh Trương
MƯA TRONG LÒNG
Cao tuổi lưu đời lắm buổi mưa
Năm qua, vừa sáng hộn ngày xưa.
Khi đường ô mở nhìn nghênh ngáo
Lúc bếp rơm đun khói mịt mờ
Phía bạn xa xăm nhiều vất vả
Bên mình vắng vẻ lắm lơ vơ
Đưa tay hứng giọt như lệ rớt
Vạn phút mông lung nhớ vạn giờ .
Trần Như Tùng
GỬI HIỀN HUYNH
Kiếp người sầu sũng những sương
mưa
Tháng tới ngày lui nẫu chuyện xưa!
Nắng sớm hanh hao mùa thất bát
Lam chiều khói vẩn kiếp sa mờ
Bần cư gia túng đời xơ xác
Nhi ấu thân cô sống vất vơ!
Địch họa thiên tai vầy sũng lệ
Mơ xa... khởi sắc,...biết...bao...giờ?!
8-6-2018
Nguyễn Huy Khôi
VUI LÊN ĐỆ ƠI !
Cánh mình tươi héo dưới nhiều mưa
Nhờ họa thơ này nhắc chuyện xưa.
Đuổi ếch tắm truồng lòng mãi mỉm
Ôm thân cảm sốt chuyện đâu mờ.
Vượt qua thủy vũ mà phương trưởng
Giữ được nhân tâm khỏi vẩn vơ.
Hai vạn sáu qua còn vạn cuối
Vui lên đừng phí dẫu giây giờ .
Trần Như Tùng
SÀI GÒN MƯA
Sài Gòn sớm dậy đã tuôn mưa
Khí hậu bây giờ vẫn giống xưa
Nhớ bạn nằm nghe tai rã rích
Thương anh đứng ngóng mắt nhòa mờ
Trên đường phố ướt đi trơn trượt
Dưới gốc cây bàng quét dọn vơ
Kỷ niệm ùa về tâm thổn thức
Nôn nao tấc dạ đến hàng giờ
8-6-2018
Hoàng Từ
VẤP NGÃ ĐẦU ĐỜI
Bỗng dưng nước mắt rớt như mưa
Chuyện đã qua rồi dẫu rất xưa
Nàng lấy chồng quan chừng hãnh diện
Tôi ôm tủi nhục vẫn lu mờ
Đã không thương hại người cùng khổ
Còn nói phang ngang “ kẻ bá vơ “
Biết phận thấp hèn nên lánh mặt
Và đành trốn biệt đến bây giờ
Thục Nguyên
KỶ NIỆM NGÀY MƯA
Một sớm thanh bình mới tạnh mưa
Hồn nhiên rũ nước đọng cành xưa
Bơi trong mộng đẹp ngày hôm ấy
Sống giữa mơ hoa thuở bấy giờ
Trẻ dại đâu từng qua hoạn nạn
Ngây khờ nào đã nếm bơ vơ
Dẫu tình say đắm nay tàn tạ
Kỷ niệm hồn ta chẳng xoá mờ
Thanh Hoà
MƯA XƯA
Buổi sáng bên này cũng gió mưa
Lòng buồn chợt nhớ một đêm xưa
Cùng ai bước dạo trên đường vắng
Đôi bóng kề vai dưới ánh mờ
Say đắm tình yêu còn bỡ ngở
Mơ màng giấc mộng hết bơ vơ
Thời gian nhòa nhạt bao năm tháng
Kỷ niệm còn lưu đến tận giờ !
Thiên Hậu
ĐÊM CUỐI CÙNG...
Chia ly thầm lặng giữa đêm mưa
Đôi bóng chìm trong ánh điện
mờ
Buổi đó...bùi ngùi câu giã
biệt
Lòng này...khắc khoải cuộc
tình xưa
Còi tàu mấy bận nghe sầu đắng
Khói thuốc dăm vòng bay vẩn vơ
Còn những ga nào anh sẽ đến?
Buông tay...là biết... chẳng bao
giờ !!!
Thy Lệ Trang
MỘT SÁNG BÌNH YÊN
Sáng nằm nướng đợi dứt cơn mưa
Tai lắng ra hè, khứ thuở xưa
Qua lớp sương mờ, hơi gió thoảng
Trong làn nắng nhạt, bóng ai mơ
Đàn chim rét mướt, chân nhao nhác
Giọt nắng non mềm, ánh vất vơ
Oang oác tiếng gà choai phá…giấc
Ô hay đứng bóng, tự bao giờ!
Cao Bồi Già
09-06-2018
MƯA LÒNG
Ngây hồn thả mắt ướt cơn mưa
Ký ức lan tràn kỷ niệm xưa
Gặp gỡ đầu sông khi nguyệt tỏ
Chia ly cuối phố lúc sương mờ
Nên người ở lại buồn ngơ ngẩn
Bởi kẻ xa rời đắm vẩn vơ
Hạt lệ bên trời giăng nỗi nhớ
Tình ơi vướng luỵ đến bao giờ
Minh Thuý
Tháng 6_2018
MƯA SÂN GA - CHIỀU ĐƯA TIỄN
Sân ga đưa tiển một chiều mưa
Kỷ niệm ngày qua đâu đã xưa
Mới đó,chung đôi chân sánh bước
Mà nay, sắp cách biệt xa mờ
Bao lời tâm sự hằng trao đổi
Mấy buổi chuyện trò cứ vẫn vơ
Người có đưa ta giây giã biệt ?
Nhìn theo dõi mắt đếm từng giờ
songquang
THAO THỨC ĐÊM MƯA
(Ngũ độ thanh)
Đêm này bỗng đổ ạt ào mưa
Gác lẻ ta ngồi chạnh nỗi xưa
Vẫn một mình chong cùng nến tỏ
Và bao mộng vỡ với trăng mờ
Đau lời thiết thạch hoài ngơ ngẩn
Tủi cuộc tang bồng mãi vất vơ
Ngẫm cảnh dòng Tương còn cách biệt
Người mong, kẻ đợi đến bao giờ ?
Nguyễn Gia Khanh
MƯA VÀ KỶ NIỆM
Đêm khuya gác trọ bổng nghe mưa!
Chợt nhớ quê nhà những lúc xưa
Choàng dậy chong đèn ngồi đối bóng
Lật hình xem ảnh nghĩ vu vơ
Cha nghiêm dạy dỗ từ khi bé
Mẹ quí yêu thương đến tận giờ
Quá khứ theo về bao kỷ niệm
Êm đềm như mộng khó lu mờ
SongtranthụyMỹ
6/11/2018
CHO MỘT NGƯỜI...
Thương ai trằn trọc lắng sầu mưa
Thao thiết nhớ hoài ký ức xưa...
Lệ mắt nhạt nhòa lời dã biệt
Còi tầu thăm thẳm tiếng xa mờ...
Người đi thổn thức...hồn nhung nhớ!
Kẻ ở tần ngần...bóng vất vơ
Tâm ảnh thắm đằm in dạ ngọc
Thẫn thờ trông ngóng...mộng từng giờ?!
13-6-2018
Nguyễn Huy Khôi
TÌNH VẪN ĐƯỢM
Vai gầy ướt sũng dưới cơn mưa
Ướm thử làm quen khó nhạt mờ
Say buổi tương phùng xe chỉ thắm
Ghi lần giã biệt khắc lời xưa
Thời gian tìm hiểu luôn cùng ý
Tuổi hạc yêu thương mãi đến giờ
Năm tháng dần trôi tình vẫn đượm
Quê người xứ lạ chẳng bơ vơ!
Như Thu
TẠ TỪ DƯỚI MƯA
Êm đềm thong thả tiếng ru mưa
Nhớ buổi chia lìa tự thuở xưa
Ánh mắt trao nhau khi tạm biệt
Vòng tay siết chặt giữa sương mờ
Rồi đây mỗi đứa đầy tâm sự
Mai mốt riêng mình luống vẩn vơ
Bỗng chợt bên đường cơn gió cuốn
Lòng ai se sắt đếm từng giờ.
TRỊNH CƠ Paris, 14/06/2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét