Tác giả Đức Hạnh
VỊNH MÙA ĐÔNG
Nghĩ lại thì trời vốn cũng sòng,
Chẳng vì rét mướt bỏ mùa đông.
Mây về ngàn Hống đen như mực,
Gió lọt rèm thưa lạnh tựa đồng.
Cảo mực hơi may ngòi bút rít,
Phím loan cười nhuộm sợi tơ chùng.
Bốn mùa ví những xuân đi cả,
Góc núi ai hay sức lão tùng.
NGUYỄN CÔNG TRỨ
GIAI ĐIỆU BỐN MÙA
(Họa thơ Nguyễn Công Trứ)
Bốn mùa giai điệu vẫn không sòng,
Nơi nóng như hè chốn lạnh đông.
Phía bắc run lòng sương trắng núi,
Phương nam mát mặt lúa xanh đồng.
Người cày quần quật đôi chân đất,
Kẻ ngủ co ro chiếc áo chùng.
Được mỗi xuân về hoa thắm nở,
Muôn loài sống khoẻ chẳng thua tùng!
13/10/2014
Đức Hạnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét