Họa bài TẾT VỚI NGƯỜI TA của NGUYỄN VÔ CÙ̀NG.
Ngẫm nghĩ thương người, chua xót ta
Một mình độc ẩm mấy chung trà
Đêm xuân lặng lẽ, hồn sương đẫm
Ngọn nến nhạt nhòa , giọt lệ pha
Ngũ qủa mâm đầy xơ xác cuống
Mấy cành mai giả ngậm ngùi hoa
Thơ đề giấy mỏng chưa tròn mộng
Cái kiếp thi nhân mãi thế a !
Cái kiếp thi nhân mãi thế a !
Hương xưa man mác nhớ quê nhà
Vẫn còn một thuở vàng son cũ
Dù đã nửa vòng trái đất xa
Tờ lịch cuối năm... năm đã cạn
Nét hoa đầu bút...bút chưa nhòa
Mênh mông giữa cảnh đời sương tuyết
Đếm lại tuổi mình... đúng sáu ba !
Thy Lệ Trang
Massachusetts
TẾT VỚI NGƯỜI TA
Thôi thì cứ tết với người ta!
Xuống chợ tìm mua chút rượu trà
Trà ướp hương xưa nào chỗ bán
Rượu chưng mùa cũ có ai pha?
Treo dây pháo đỏ, bồi thêm giấy
Sửa chậu mai vàng, dán lại hoa
Một thoáng ngậm ngùi: xuân đó nhỉ,
Kho trời nay cũng cạn rồi a?!
Kho trời nay cũng cạn rồi a?!
Ai cuối chân mây với nỗi nhà
Tết đến thêm vương niềm nhớ cũ
Xuân về lại gợi thoáng buồn xa
Bao năm đất mẹ còn xơ xác
Muôn thuở tình quê chẳng nhạt nhòa
Mơ bếp lửa nồng hương nếp mới
Tủi mừng thôi hết những phong ba
Nguyễn Vô Cùng
xin mạo muội góp bài họa cùng các lão bối và nữ sĩ TLT có gì xin miễn thứ
Trả lờiXóaPHÚT GIAO MÙA
Bài họa
Hỏi nguời viễn xứ nhớ gì ta
Rượu đã thôi cay lại nhạt trà.
Đất khách phút giây còn quyến luyến
Quê người năm tháng đã phôi pha.
Chia lìa vạn dặm thương đời bướm.
Cách trở ngàn trùng xót phận hoa.
Rót chén tương tư sầu bỗng trỗi.
Thú trần chỉ có thế thôi a?
Thú trần chỉ có thế thôi a.
Ai kẻ tha hương có nhớ nhà.
Cứ ngỡ dăm năm rồi hội ngộ.
Ai dè nửa kiếp mãi chia xa
Cánh cò lục bát dường lơ đãng.
Mây trắng đường thi vẻ nhạt nhòa
Ai vẽ lên tranh tình cố quốc.
Thương đời cô lữ mãi bôn ba.
Huy Vụ đầu xuân 2015