Thứ Năm, 5 tháng 3, 2020

DANG DỞ - Tâm Thành và thi hữu



DANG DỞ

Tôi nhặt tình em một túi đầy
Khi buồn nhấm lại chút men cay
Vẫn còn nhớ mãi ngày chung bước
Tuy hận tìm quên lúc rã bầy
Thuyền đã nhổ neo đừng ngượng gót
Tàu vừa chuyển bánh chớ rời tay
Yêu đương sao nỡ đành ly biệt
Duyên nợ mà chi khổ thế nầy
                       TâmThành


TÀN MỘT GIẤC MƠ

Ba năm xa bậu nhớ nhung đầy
Trở lại đâu ngờ đụng đắng cay
Ham phú gặp giàu nhanh kết bạn
Phụ bần ngại khó vội lìa bầy
Thời may chưa hưởng vui bao bận
Vận rủi mang về hoạ trắng tay
Vớ phải dân ghiền tiêu sản nghiệp
Nay tra mai hỏi khổ dường nầy !
                               Hữu Hảo


       LỖI NHỊP!

Vì sao sợi nhớ mãi đong đầy?
Lỗi nhịp cung đàn nén lệ cay!
Vẫn ước cau trầu mong chạm ngõ
Nào nghe chim sáo nỡ xa bầy!
Ôn thời chung nẻo hoài xây mộng
Tiếc thủa bên người chẳng nắm tay
Trước cổng "Vu Quy" giòn giã pháo 
Phòng đơn gối lẻ buốt tim nầy!
                                 Như Thu


      TÌNH MUÔN THUỞ

Tình yêu hai đứa mãi đong đầy
Trời bắt chia lìa...ôi, đắng cay !
Thương cánh chim đơn ôm bóng chiếc
Xót thân bướm lẻ tách đàn bầy
Từng chiều thu muộn mờ mi lệ
Những sáng đông dài buốt ngón tay
Khắc khoải ước ao ngày hội ngộ
Cùng nhau đi tiếp cuộc đời này.
                  Sông Thu

   
CHUYỆN  TÌNH XƯA

Nhắc chuyện  tình xưa nước mắt đầy
Cung đàn lỗi nhịp lắm chua cay
Đường đời xuôi ngược nên xen lối
Bão tố triền miên khiến lạc bầy
Người  đã rời xa khi cất bước 
Ta về nhớ mãi lúc chia tay
Ra đi bỏ lại tình dang dỡ
Hàng liễu sầu thương rũ xuống này !
                  THIÊN LÝ SKN


VÔ THƯỜNG CÕI TẠM

Cuộc đời buồn khổ mãi vơi đầy
Hạnh phúc xong rồi lại đắng cay
Lúc được lên voi, vui kể xiết
Khi mà xuống chó, nghĩ buồn thay
Dù cho thuở trẻ chưa tròn kiếp
Lúc đến thời già vẫn nắm tay
Thân hạc giờ đây như khói bụi
Vô thường cõi tạm thế gian này
          Văn Thanh Trương


SAO BIẾT 

Sao biết em yêu bạn đủ đầy
Bao ngày mặn đắng lẫn chua cay
Trái tim hụt hẫng vì chia cắt
Tâm dạ sầu đau bởi đoạn bầy
Ong bướm một thời đành dứt bỏ
Hoa vàng mấy thuở đã trao tay
Si cuồng mê đắm nên bi luỵ
Thôi hãy buông đi khắc khoải này
                    Hồng Phượng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét